Văn Dụ Châu gọi cậu lại, Ninh Thư xoay người, hơi trợn to đôi mắt nhìn qua.
Người đàn ông cầm một ít sách giáo khoa và vở ghi trong tay, hai mắt nhìn thẳng cậu, nói: “Đây là sách và vở ghi chép hồi tôi học cấp 3.”
Cậu hơi khựng lại, lúc này mới nhận ra rằng Văn Dụ Châu không hề chê cậu phiền, cũng chính vì thế mà đối phương dường như không khó gần và lạnh nhạt như cậu đã tưởng.
Nhưng Ninh Thư đứng đối diện với hắn, có chút không biết làm sao. Cậu mất tự nhiên khẽ mím môi lại, nhận lấy đồ, nói: “Cảm ơn chú Văn.”
Văn Dụ Châu liếc cậu một cái, lãnh đạm nói: “Lần sau có gì không hiểu thì có thể đợi tôi về Văn gia rồi tới hỏi tôi.”
Ninh Thư hơi giật mình, cảm xúc phấn khích trào dâng trong lòng cậu. Tuy rằng hiện tại cậu vẫn chưa biết Văn Dụ Châu có mấy phần thích mình nhưng được như vậy cũng coi như là đã kéo gần quan hệ rồi, vì thế giọng điệu của thiếu niên dịu đi một chút, nhẹ nhàng mà “dạ” một tiếng.
Văn Dụ Châu không khỏi động lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT