Ninh Nhu vừa định cúi người vào cũng cảm thấy có chút không ổn, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt anh tuấn quá mức của người đàn ông, mặt đẹp đỏ bừng, sau đó liền ngồi xuống ghế phía trước.
Ninh Thư đóng cửa xe lại giúp nàng, sau đó ngồi xuống phía sau. Phó Tư Niên dù ở trong xe, lưng vẫn thẳng tắp, chiếc mũi cao thẳng thừa hưởng gen tốt đẹp. Lúc này đang ngồi không nghiêng không lệch.
Ninh Thư đóng cửa xe, mím môi, rồi thấp giọng nói cảm ơn: "Nếu không có Phó Thiếu soái, hôm nay có lẽ phải làm ầm ĩ đến sở cảnh sát rồi."
Giọng nói trầm thấp của Phó Tư Niên truyền đến: "Chuyện nhỏ không tốn sức gì thôi, Ninh Tứ thiếu gia không cần khách sáo như vậy."
Ninh Thư chú ý thấy đối phương đã tháo đôi găng tay trắng kia ra, đang đặt ở một bên khác của ghế. Hắn không khỏi nghĩ đến đêm đó, chiếc găng tay lạnh lẽo của tên lính biến thái lướt qua cơ thể mình. Nổi lên một chút cảm giác rùng mình, hắn có chút chật vật mà thu ánh mắt lại. Sắc mặt có chút tái nhợt.
— Một bàn tay vươn đến.
Ninh Thư cảm thấy bàn tay đối phương véo lấy cằm mình, hơi thở bá đạo của Phó Tư Niên chiếm lấy, dò hỏi: "Ninh Tứ thiếu gia say xe?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play