Tiếng nói rõ ràng ấy truyền vào tai Ninh Thư, hắn hơi sững sờ một chút, có lẽ là do ảnh hưởng của rượu. Một lúc lâu sau, hắn mới tiêu hóa được yêu cầu vô lễ này.
Thiếu niên dán chặt vào tường, thở hổn hển, gương mặt hắn có chút đỏ bừng, đôi mắt cũng mê ly: "Gia... Ta không hiểu ý người."
Người đàn ông đưa nòng súng lạnh lẽo, hơi dịch lên một chút. Đến eo thiếu niên, hắn thấp giọng nói: "Cởi quần áo ra, sẽ không nổ súng, hiểu chưa?"
Có lẽ vì đại não mơ hồ, cũng có thể là do toàn thân nóng lên. Ninh Thư có chút nghe không rõ giọng nói của đối phương. Hắn chỉ có thể mơ hồ đoán ra, đây là một người đàn ông trẻ tuổi. Hắn chần chừ một chút, lại nói: "Nhưng mà gia, trên người ta cũng không có gì nguy hiểm cả, ta không có súng."
"Ngài không cần lo lắng."
Ninh Thư cảm nhận được nòng súng là thật, đại não hắn trống rỗng. Hắn tuy là một thiếu gia, nhưng chưa từng tiếp xúc qua loại vật này, đây là lần đầu tiên, rõ ràng đối mặt với nó, hơn nữa còn trong tình huống như vậy. Hắn sợ người đàn ông không tin, bèn bồi thêm một câu: "Gia nếu không tin, có thể lục soát trên người ta, ta thật sự không có mang súng."
Đối phương không lên tiếng. Nhưng Ninh Thư lại cảm thấy nòng súng nới lỏng ra một chút, khi hắn thở phào nhẹ nhõm, nòng súng lạnh lẽo ấy lại một lần nữa ghì lên. Hắn hơi mở to hai mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play