Buổi hòa nhạc dài dòng khiến người ta buồn ngủ, cho dù là tiếng đàn của nghệ sĩ dương cầm nổi tiếng quốc tế kia cũng không thể làm Tạ Vũ lên tinh thần. Cô rốt cuộc chỉ là một người phàm tục, đối với cô mà nói, chuyện học làm sang này có độ khó rất lớn.
Lý Hưng Ngộ ngược lại vô cùng tập trung, dường như đắm chìm trong đại dương âm nhạc không thể tự thoát khỏi, giống như rất nhiều đôi nam nữ ăn mặc chỉnh tề quanh mình.
Khi nghỉ ngơi giữa buổi lúc mười giờ rưỡi, Tạ Vũ nhân khoảng thời gian rảnh ra ngoài đi vệ sinh, rốt cuộc thở một hơi. Cô đứng chỗ sâu trong hành lang ngoài phòng hòa nhạc, nhìn bên ngoài qua cửa sổ kính. Thượng Hải vào đêm giao thừa ánh đèn rực rỡ lên sàn, tô điểm cho thành phố này càng rực rỡ hơn.
Cô lấy di động ra, bấm gọi Lục Viễn.
Hiếm khi điện thoại reo mấy tiếng mà anh mới nhận, bên kia vẫn có tiếng ồn, Tạ Vũ khó hiểu: “Tối nay anh vẫn ở làng à? Sao ồn vậy? Không phải trong làng chứ? Anh đi thị trấn hay là nội thành?”
Lúc này Lục Viễn đã đứng bên bến Thượng Hải, những tòa nhà chọc trời xung quanh đèn đóm sáng rực, cả bến Thượng Hải đông nghịt người. Anh cầm điện thoại trong tay, mờ mịt đứng trong dòng người, giọng nói trong điện thoại như thể truyền đến từ nơi rất xa.
Tạ Vũ không chờ anh trả lời, lại cười hì hì hỏi: “Không phải anh vào thành phố làm chuyện xấu đấy chứ?” Nói xong, chợt phát hiện tiếng ồn đầu bên kia điện thoại rất quen, đó là tiếng ồn đặc trưng của thành phố này. Cô ngẩn ra, không thể tin nổi hỏi, “Không phải anh đã đến Thượng Hải chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play