Đến hè, Tạ Vũ dậy rất sớm. Cô đang cầm di động xem giờ đã có người gõ cửa: “Tạ Vũ, cô dậy chưa? Chúng ta phải xuống thôn sớm một chút, buổi trưa tiện chạy về huyện.”
Là Trần Thành.
Tạ Vũ đáp: “Ừm, đã dậy rồi.”
Rời giường rửa mặt, ra cửa tập hợp. Lục Viễn đứng ở hành lang, hai người nhìn nhau một cái, rồi tự dời đi như không có chuyện gì.
Hồ Hành Kiến thấy Tạ Vũ, hỏi: “Tối qua ngủ thế nào?”
Dù sao cũng là một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, mang một khuôn mặt buông thả quá độ, trông rất mệt mỏi.
Tạ Vũ cười: “Cũng được, có lẽ ban ngày mệt nên ngủ ngon lắm. Nhưng hình như phòng cách âm không tốt, mơ mơ màng màng nghe được mấy tiếng lạ lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play