Chương 46: Thẩm Tứ Phải Làm Ăn Đồ Ăn!

“Cái gì? Tứ cô nương muốn mở tửu lầu và quán ăn?”

Khương Thành bị tin vui bất ngờ làm cho choáng váng đầu óc, giấc mơ của hắn cuối cùng cũng trở thành sự thật.

Cảm ơn trời đất, Thẩm Hoa Tranh cuối cùng cũng hiểu rằng tài nấu nướng của nàng không nên bị mai một ở Thẩm phủ.

Trời biết hắn lúc trước từ chỗ Thẩm Khác Đình biết được Liên Hương Trai thuộc quyền sở hữu của Thẩm Hoa Tranh thì sung sướng đến mức nào.

Ngày đó vừa hạ trị sở, Khương Thành lập tức chạy đến Liên Hương Trai, mua một phần tất cả các món mới ra.

Những món điểm tâm đó hắn đều rất thích, đặc biệt là bánh nướng trứng chảy, quả thực là tuyệt vời.

Lớp vỏ ngoài giòn xốp thơm đậm, nhân mềm mại, lòng đỏ trứng bên trong béo ngậy, vị rõ ràng từng lớp.

Cắn một miếng xuống, có thể cảm nhận được chất giòn tan và vị béo của lòng đỏ trứng, ăn xong miệng vẫn còn lưu hương, chưa đã thèm.

Ăn xong một cái, liền muốn lập tức ăn thêm một cái nữa.

Nếu Thẩm Hoa Tranh mở tửu lầu và quán ăn, Khương Thành chắc chắn ngày ngày sẽ đến thăm.

Đến lúc đó, hắn sẽ không cần lúc nào cũng mặt dày cọ cơm nữa.

Hắc hắc hắc.

Thẩm Khác Đình nhìn nhìn biểu cảm dần dần biến thái của Khương Thành, có chút ghét bỏ mà kéo giãn khoảng cách với hắn.

Nhân bên trong bánh cuốn đều được phối hợp theo sở thích của người Thẩm gia, tiểu đồng đưa cho Thẩm Khác Đình là món bánh cuốn tôm tươi.

Xuyên qua lớp vỏ bánh cuốn trong suốt óng ánh, có thể dễ dàng nhìn rõ nhân bên trong.

Màu đỏ bên trong là tôm, màu xanh lục là rau xanh, màu sắc tươi tắn, lại rưới thêm nước sốt màu nâu, thật là đẹp.

Cả một đĩa bánh cuốn như được nước sốt bao bọc lại, tựa hồ bên trong giấu vô số bảo vật, khoảnh khắc gắp ra tức thì sẽ bị hạnh phúc bao quanh.

Thẩm Khác Đình gắp một chiếc bánh cuốn tôm tươi, cắn một miếng.

Bánh cuốn vẻ ngoài trắng như tuyết hoa, mỏng như cánh ve, đưa vào miệng mượt mà, lại có chút dai nhẹ.

Tôm tươi bên trong bóc vỏ tươi ngon, nhẹ nhàng nhấm nháp, nước tôm bóc vỏ tức thì bắn tung tóe trong miệng.

Vị tươi ngon bung nở trên đầu lưỡi, mang theo hương rau xanh thanh mát.

Ngon, thực sự là quá ngon!!

Khương Thành ngồi vào bên cạnh Thẩm Khác Đình, chằm chằm nhìn.

“Thế nào? Hương vị ra sao?”

Thẩm Khác Đình nhanh chóng ăn xong một chiếc bánh cuốn tôm tươi: “Hương vị rất ngon.”

Khương Thành bày ra một khuôn mặt tươi cười lấy lòng: “Tứ cô nương muốn mở tửu lầu, chắc chắn cần tìm nhiều người đến thử đồ ăn mới được.”

Nói đoạn, hắn vỗ vỗ ngực mình, vẻ mặt nghiêm túc: “Cẩn Du, là bạn tốt của ngươi, ta nghĩa bất dung từ.”

Thẩm Khác Đình lại rất hào phóng, trực tiếp chia một chiếc bánh cuốn cho Khương Thành, lại đổ một phần ba cháo thịt băm trứng bắc thảo cho hắn.

Khương Thành vui sướng vô cùng, không chờ nổi gắp chiếc bánh cuốn lên, “tư lưu” một tiếng, hút một nửa vào miệng.

Không nhai được hai cái, Khương Thành liền trợn tròn hai mắt.

Trời đất ơi, Thẩm Tứ rốt cuộc có đôi bàn tay khéo léo đến mức nào, mới có thể làm ra món ăn như thế này?

Thẩm Khác Đình từ từ khuấy cháo trong chén, múc một muỗng, đưa đến môi thổi thổi, sau đó đưa vào miệng.

Cháo đặc sánh, sợi thịt heo tươi ngon.

Trước đây, Thẩm Khác Đình đã từng ăn trứng bắc thảo, nhưng hắn không thực sự thích hương vị đó.

Kỳ lạ thay, trứng bắc thảo nấu trong cháo lại là một cảm giác hoàn toàn khác.

Cái vị chát nhẹ dường như bị cháo làm loãng đi, chỉ còn lại hương trứng kéo dài.

Nước cháo trượt từ miệng vào yết hầu, tràn đầy hương thơm tươi ngon.

Nhàn nhạt, ấm áp, khó nói nên lời là ngon đến mức nào.

Thẩm Khác Đình thong thả ung dung ăn cháo thịt băm trứng bắc thảo, dạ dày và trong lòng đều có một cảm giác ấm áp kỳ diệu.

Chắc chắn là muội muội biết hắn không thích ăn trứng bắc thảo, nên đặc biệt cải tiến làm ra món cháo này.

Khương Thành cũng múc một muỗng cháo thịt băm trứng bắc thảo vào miệng, gạo cực kỳ mềm mại, từng hạt gạo đều nở bung hoa, cháo đặc sánh ngon miệng, sợi thịt heo vừa mềm lại vừa trơn tuột.

Tuyệt vời nhất là trứng bắc thảo này, lòng trắng trứng trông trong suốt óng ánh, vị cũng sảng khoái hơn trứng thường một chút, ăn lên lại còn dai dai.

Lòng trứng thì đậm đà tươi ngon, mang theo một hương vị kỳ lạ, nhưng lại không khiến người ta khó chịu.

Hơn nữa gia vị gừng băm và hành lá, món cháo này quả thực ngon hơn rất nhiều so với cháo thịt heo thông thường.

Thật không dám tưởng tượng, đợi đến khi ngày ngày có thể ăn những món ăn mới lạ lại mỹ vị do Thẩm Hoa Tranh nghĩ ra, rốt cuộc sẽ hạnh phúc đến mức nào.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play