Nếu là học sinh múa chuyên nghiệp, không thể múa thì lên lớp hay không cũng là một vấn đề.
Ít nhất trong một tháng, chân của Vưu Khả Ý không được vận động mạnh, thế thì cứ xin nghỉ thôi. Vừa hay không phải kẻ thù của Nghiêm Khuynh đang ráo riết tìm cô à? Trong khoảng thời gian này, vừa dưỡng lành vết thương ở chân, vừa tránh đầu sóng ngọn gió, chẳng phải là một biện pháp tốt, một công đôi việc à.
Lúc gọi điện xin nghỉ với trung tâm huấn luyện, trong giọng nói của quản lý tỏ ra rất quan tâm, trái lại còn có nhiều tình cảm hơn với mẹ ruột. Gọi điện thoại vào buổi chiều, thế mà buổi tối đã nhận được một bưu phẩm quản lý gửi, là một xấp word, khoảng chừng mười trang, gồm thực đơn bổ dưỡng và những điều mà người bị trật khớp phải chú ý.
Vưu Khả Ý có phần dở khóc dở cười, lúc quay về bỗng nhiên cảm thấy có gì không phải.
Ngay cả người ngoài cũng có thể dành cho chút ấm áp như vậy, thế mà mẹ cô lại keo kiệt không cho, thật đúng là… mỉa mai làm sao.
Sau đó là Lục Đồng, tốn cả một đêm để chất vấn, hỏi người đàn ông đưa cô về có quan hệ thế nào.
“Chỉ là quan hệ giữa một tài xế taxi tốt bụng và vị khách bất hạnh tật chân.” Vưu Khả Ý cố tình dùng thêm hai tính từ để xóa sách quan hệ giữa hai người.
“Ồ–” Lục Đồng ngân dài giọng thú vị, đè Vưu Khả Ý lên ghế sofa, còn mình thì ngồi đối diện với cô, “Có điều tớ có thắc mắc, tại sao người tài xế taxi này lại trông như giống ai đó mà mình đã gặp vậy?”
“Do khuôn mặt phổ biến sao?” Vẻ mặt ngây thơ và giọng điệu chân thật.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT