Vì trở về thành phố C trong vội vàng nên Nghiêm Khuynh ngồi máy bay, không lái xe, vì thế lúc bỏ đi, tới sân bay anh cũng chỉ có thể ngồi taxi.
Anh nhớ trước đây mình còn lái một chiếc taxi màu lam, vì không thích ầm ĩ nên chưa bao giờ mở CD hay nghe radio. Chỉ có một tối ngoại lệ.
Hôm đó là một đêm mưa, mưa sa gió giật ngoài cửa sổ, tiếng mưa lớn đến mức khiến cho người ta có ảo giác từng hạt mưa đập mạnh xuống đất có thể tạo thành những cái hố nhỏ trên nền xi măng.
Trong đêm mưa đó, Vưu Khả Ý ở ngoài gõ cửa sổ: “Anh tài xế, có đi không?”
Ma xui quỷ khiến thế nào anh lại chở cô, ma xui quỷ khiến thế nào lại mở một bài hát.
Hình như vẫn còn nhớ đó người ca sĩ quá cố ấy đã hát rằng:
Từng là người qua đường, từng chung một giấc mộng, vốn phải là một đôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT