“Khăn trải bàn đẹp quá, để lại, khi nào chúng ta về thì lại dùng tiếp.”
“Cái bình đáng yêu quá, lần sau lúc em đến sẽ mang một bó hoa để cắm, dù có hơi tầm thường nhưng dù gì cũng là giấc mơ của cô gái nhỏ như em đó.”
“Em thích cái drap giường này lắm, sao anh lại biết em thích màu xanh da trời? Hồng chấm bi trông nữ tính quá, chỉ muốn mang về nhà thôi. Tiếc là giường nhỏ quá nên không hợp…”
Vưu Khả Ý dọn đẹp những thứ để lại trong phòng suốt mấy ngày qua, vì tâm tình kích động đua nhau dâng trào ra ngoài mà cứ lảm nhảm những câu vô nghĩa luôn miệng.
Cô cũng không biết người đàn ông dựa vào cửa đang nhìn mình bằng ánh mắt thế nào, nếu biết, có lẽ tất cả mọi kích động lúc này sẽ lập tức tan thành mây khói.
Tiếc là cô không nhìn thấy, cũng chẳng cảm nhận được.
Nghiêm Khuynh nhìn cô đang vui sướng bay tới bay lui dọn dẹp những dấu vết cô để lại trong mười ngày ngắn ngủi vừa qua như một con ong nhỏ, trái tim như bị người siết chặt, lôi kéo từng chút từng chút một vào vực sâu không đáy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT