Ngày Nghiêm Khuynh ra viện đã xảy ra một cơn sóng gió nho nhỏ.
Trong phòng bệnh, ngày nào cũng có các anh em tới thăm, cứ mỗi một người tới thì trên tủ đầu giường có thêm một lẵng hoa hoặc giỏ trái cây, vì thế chưa tới một tuần mà cả trên tủ hay bàn trong phòng bệnh, ngay cả dưới đất, dọc theo tường cũng được xếp đầy hai hàng quà thăm bệnh.
Thấy Vưu Khả Ý cau mày bối rối không biết phải xử lí những thứ này thế nào, còn Nghiêm Khuynh thì ngược lại, tỏ ra rất thoải mái, nói dứt khoát: “Thì vứt hết đi.”
“Vứt?” Vưu Khả Ý giật mình.
“Lẵng hoa nhiều quá không dùng được, lắm trái cây cũng ăn không hết.” Đại ca vẫn luôn lời ít ý nhiều, cực kì khí phách.
Nghe thì có vẻ rất có đạo lý, nhưng Vưu Khả Ý vẫn hơi do dự, như vậy có… quá lãng phí hay không đây?
Cũng ngay sau đó, Lục Khải lộc cộc mò ra, hiếm khi lại tích cực chủ động vung tay múa chân bày tỏ suy nghĩ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play