Vưu Khả Ý hớt hơ hớt hải cầm áo măng tô khoác lên người, chạy ra khỏi cửa rồi mới sực nhận ra mình còn mang dép lê, vì thế vội vàng mở cửa quay lại đổi giày, tiện tay đặt chìa khóa lên tủ giày. Sau khi đóng cửa lại lần nữa mới phát hiện mình đã quên mang ví tiền, xoay người muốn mở cửa… tiêu rồi, lại để quên chìa khóa trên kệ tủ.
Rơi vào đường cùng, cô hoảng loạn nhấn chuông cửa, một lần lại một lần, cuối cùng cũng chờ được Lục Đồng mắt mũi kèm nhèm thức dậy mở cửa cho.
Lục Đồng nhìn đầu tóc cô rối bời, lại chẳng biết con người này xảy ra vấn đề mà có thể tiện tay lấy áo khoác đỏ mặc chung với quần xanh lá cây, khựng lại một chút, thò đầu nhìn cô dò hỏi, “Cậu ăn mặc thế này… muốn đến Bệnh viện nhân dân số ba sao?”
Bệnh viện nhân dân số ba là bệnh viện tâm thần của thành phố C.
Vưu Khả Ý không hơi đâu mà nói chuyện với bạn nữa, chỉ vội vàng chạy vào trong phòng.
Lục Đồng la cô: “Này này, còn chưa đổi giày kìa? Tớ mới lau nhà chiều qua mà—”
Còn chưa dứt lời thì đã thấy Vưu Khả Ý cầm ví tiền hớt hơ hớt hải chạy từ trong phòng ra, trước khi ra ngoài thông báo ngắn gọn một câu: “Nghiêm Khuynh xảy ra chuyện rồi, tớ phải đi xem anh ấy thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT