Lúc Nghiêm Khuynh kéo tay, dắt cô vào căn phòng nhỏ kia, Vưu Khả Ý đã nghĩ anh sẽ không đuổi mình đi nữa. Thế nhưng Nghiêm Khuynh lại khép cửa, bật đèn bàn để phát ánh sáng nhạt, chỉ nói: “Nếu đã vậy, nghe tôi kể chuyện xưa, sau khi nghe xong, em hãy suy nghĩ thật kĩ, rồi quyết định lại liệu có muốn đi hay không.”
Giọng nói anh thờ ơ hờ hững, như thể chắc chắn sau khi cô nghe xong, nhất định sẽ bỏ đi.
Trong câu chuyện xưa này, có một đứa trẻ, từ khi bắt đầu hiểu chuyện đã mất mẹ.
Cha của cậu nhóc ấy là con bạc, trước đó có làm mấy hoạt động phi pháp sống qua ngày, đi theo một người được gọi là đại ca đánh đánh giết giết rồi bước vào con đường mưa gió máu tanh, thậm chí những năm ấy, sống trong thành phố, muốn gió được gió, đòi mưa có mưa. Chỉ tiếc cái nghề côn đồ trước nay vốn không phải là công việc ổn định, trước giờ chỉ nghe người mới cười người cũ khóc. Những ngày lành chẳng kéo dài bao lâu, thế lực mới vùng lên, trong một trận đánh lộn tranh giành, người cha mất một chân, thế lực cũ chia năm sẻ bảy rồi nhanh chóng tan rã.
Từ đó, kẻ cầm đầu lũ côn đồ từng được mọi người tôn kính khi xưa lại trở thành một gã đi đường còn chẳng vững, anh em trong băng nhóm cũng bỏ đi, giải tán.
Mà cái năm chân người cha bị ấy bị què cũng là năm đứa bé trai kia ra đời. Bé nằm trong bọc tã ê ê a a mở to mắt nhìn thế giới này, nào biết con đường phía trước gập ghềnh ra sao.
Mẹ là một người đẹp có chút nhan sắc, lúc trước còn nhỏ quá, bị cái gọi là ‘Người trong giang hồ (*)’ hấp dẫn, bất chấp tất cả để đi theo người đàn ông này. Nào ngờ được vẻ vang làm ‘chị dâu’ trong miệng mọi người được vài năm, người đàn ông bỗng dưng mất thế, lại còn què chân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play