"Vậy cũng được… Rượu này nhìn không tệ."
Hách Dũng cười ngượng nghịu, kịp phản ứng là mình đã suy nghĩ quá nhiều, loại lão tửu đó không phải muốn uống là có thể uống được.
Rượu ngon hay không còn có thể nhìn ra được sao?
Lý Chí Viễn trợn mắt nhìn, đối với phương diện này không hiểu lắm, liền đặt hết những đồ vật đang cầm trên mặt bàn.
Mà lúc này Hách Cương và Hách Cường hai mắt tròn xoe, ánh mắt đã bị trứng vịt trong mâm cùng kẹo mạch nha màu hổ phách kia thu hút.
Hách Xuân Mai ngược lại khá hơn một chút, nhìn vài lần rồi cúi đầu uống trà che giấu, tiện miệng khen: "Viễn Ca, trà này thơm quá!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT