Ngay sau khi Bạch Bình nói xong, hai thanh niên vội vàng chạy lại, tốc độ cực nhanh.
Đợi cho tâm trạng thoải mái hơn một chút, Bạch Bình nghiêng đầu nhìn Lý Chí Viễn đang thong thả nhai hạt dưa cách đó không xa, bước nhanh tới.
"Tiểu huynh đệ, lại đây hút một điếu thuốc, sao bên này chỉ có mỗi ngươi vậy?"
Lý Chí Viễn nhận điếu thuốc châm lửa, hít một hơi rồi đùa đáp: "Đương nhiên là lão đại tin tưởng ta chứ sao." Bạch Bình mỉm cười, đương nhiên không tin là thật, ngược lại hỏi: "Sau này tiểu huynh đệ có còn đến bên chúng ta nữa không?" "Đến, đương nhiên phải đến!"
Lý Chí Viễn rất tự nhiên gật đầu, nói thật lòng: "Chuyển nhiều nơi như vậy, cũng chỉ có chỗ các ngươi là đồ cổ nhiều, mặc dù các ngươi không coi trọng, nhưng ta cũng muốn sưu tập lại để chơi đùa." Nghe vậy, trên mặt Bạch Bình lộ ra nụ cười khổ, lắc đầu nói: "Đừng nói vậy tiểu huynh đệ, không chỉ chúng ta, rất nhiều tay đổ đấu cũng không ngốc, bán ít đồ vật bình thường thôi là đủ sinh hoạt hàng ngày rồi, hàng đẹp bọn họ cũng giữ không nỡ bán đâu, ngươi có bản lĩnh thì tự đi đào một chút từ chỗ họ đi."
"Được, ta thử một lần." Lý Chí Viễn cười ha hả, ngay sau đó tỏ vẻ tò mò hỏi: "Đúng rồi Bạch Lão Ca, mộ ở đây nhiều như vậy, ngươi đã xuống bao giờ chưa?" "Ngươi thấy thế nào?" Bạch Bình hỏi lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT