Đúng lúc này, Lý Hữu Lương lại mang theo năm cái lạp xưởng đi vào nhà bếp, vừa mới bước vào liền không kịp chờ đợi hỏi: "Tiểu Viễn, sao nhiều đồ như vậy con có thể mang về? Cha còn tưởng không có bao nhiêu, vừa xuống đến đã bị hai cái bình làm cho hoảng hồn, tự con mang cũng không sợ bị rớt vỡ sao."
"Bao nhiêu thứ?" Tần Anh nhúc nhích tai, hiếu kỳ hỏi.
"Loại lạp xưởng này có một túi lớn, nói ít cũng phải trên dưới một trăm cây, còn có hai cái bình cao như vậy nữa! Cha mở ra nhìn thấy bên trong toàn là mỡ heo trắng xóa, đều đầy ắp đến miệng bình, con nói có nhiều không!"
Lý Hữu Lương vừa nói vừa khoa tay, vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.
Tần Anh nghe miêu tả, sau khi hiểu ra liền trợn tròn mắt, quay đầu nhìn Lý Chí Viễn nói: "Nhiều đồ như vậy, sao đứa trẻ này con không gọi cha con giúp, vạn nhất cái bình vỡ hết, chúng ta khóc cũng không có chỗ mà khóc!"
"Đương nhiên là con có thể nắm chắc được, hai cái bình con buộc chung với nhau rồi một tay mang đi, tay kia mang theo bao tải, một chuyến con đã mang hết về, khí lực con lớn như vậy, mọi người đâu phải không biết."
Lý Chí Viễn khoát tay ra hiệu cho hai người đừng lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play