Sáng tám giờ, khi Lý Chí Viễn còn đang ngủ nướng, trong một căn phòng bình thường, ba người đã ngồi vây quanh bên bàn trà.
Trong đó có Lão Trịnh, đang nghiêm túc báo cáo chuyện xảy ra đêm qua.
Khi lời nói của hắn vừa dứt, hai người đàn ông trung niên mặc áo Tôn Trung Sơn kia đã nhíu mày.
"Còn có chuyện phi lý như vậy sao? Tiểu Trịnh à, thật ra chuyện này cậu không cần nói với chúng tôi đâu, cậu cũng nên có phán đoán của mình.
Chín vạn cân lương thực, bốn mươi lăm tấn, cậu thấy ai trong dân gian có thể lấy ra nhiều lương thực đến thế?"
"Hơn nữa vận chuyển cũng là một vấn đề khó khăn không nhỏ, không chỉ là hắn chở đến đây, mà còn là cậu làm sao chở đi? Nhiều lương thực như vậy, không có xe, cần bao nhiêu người mới có thể vận xong? Cất giữ cũng cần có chỗ, có rất nhiều vấn đề nữa! Các cậu lần đầu tiên gặp mặt, làm sao hắn có thể biết cậu có năng lực lớn như thế? Cho nên nói đây chính là cậu nghĩ nhiều rồi, hắn thuần túy là không có việc gì tìm cậu pha trò." Người kia cũng phân tích nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT