Vì xà độc bị phong ấn, Tô Nguyễn tạm thời bị mù. Ly Dận không vội vã mang nàng rời đi mà trước tiên trấn an cảm xúc của nàng, để nàng thả lỏng và dần dần chìm vào giấc ngủ.
Hang hồ ly rất đơn sơ, chiếc giường dành cho người nghỉ ngơi là một tảng đá phiến dày, đen nhánh. Trên đó chỉ trải một lớp da thú lông màu trắng vàng, tuy mềm mại nhưng không chắc chắn, nằm lên vẫn cảm thấy cộm người.
Tô Nguyễn ngủ không được yên giấc.
Khi có con hồ ly siêu to ở bên cạnh, nó không chỉ có thể chắn gió sưởi ấm mà còn có thể làm gối ôm lông xù. Khi ôm để sưởi ấm, cả người nàng như vùi vào trong một đống lông mềm mịn, khiến nàng gần như quên đi sự cứng rắn của chiếc giường đá phiến.
Bây giờ, tiểu hồ ly ngủ một mình trên chiếc giường đá phiến, khó chịu đến nỗi r*n rỉ, nhắm mắt lại, khẽ gọi: "Tần Chiêu, Tần Chiêu..."
"Cái giường này cứng quá, cộm lưng ta đau quá..."
Giọng nói mềm mại, nũng nịu của nàng đánh thức những hồi ức trong ác mộng ham muốn của Ly Dận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play