Ngày hôm sau, sau khi cuộc diễn tập quân sự ở Học viện quân đội Đế quốc kết thúc, Ứng Triều bị chỉ huy trưởng gọi đi. Cảnh Ngọc, Jones và Hạ Nhung lần lượt trở về ký túc xá.
Từ sau buổi xem mắt, mấy ngày nay Jones luôn đứng ngồi không yên. Giờ phút này, cậu ta dựa vào ghế, vẻ tiều tụy. Đôi lông mày gần như nhíu lại, đôi mắt xanh quyến rũ u buồn nhìn chằm chằm quang não, giống như một chàng trai đang tương tư, thở ngắn than dài.
Cảnh Ngọc hôm nay tâm trạng rất tốt, tiện miệng trêu chọc: “Sao rồi, Omega của cậu không thèm để ý đến cậu à?”
“Cảnh Ngọc, tớ quên hỏi thông tin liên lạc của Omega kia, cha tớ vẫn đang đợi tin tức từ gia đình đối phương.” Jones nhìn chằm chằm quang não, thở ngắn than dài, đến nỗi sắp biến thành một tảng đá vọng phu rồi.
“Vậy chắc là không còn hy vọng gì đâu.” Cảnh Ngọc nhún vai, “Nếu không đã sớm liên lạc với cậu rồi.”
“Ôi cậu không hiểu đâu, Omega quý tộc luôn kiêu ngạo và dè dặt hơn một chút.” Lúc này, Jones không muốn để tâm đến cái tên Alpha dân thường này.
Nhắc đến Omega quý tộc, trong đầu Cảnh Ngọc lập tức hiện lên hình ảnh minh châu của Đế quốc đã lén lút lẻn vào buồng mô phỏng của mình, nửa đêm còn lặng lẽ chơi game. Anh không khỏi bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT