Văn Châu kinh ngạc liếc nhìn hắn. Nhưng bất kể Tiêu Quân có ý đồ gì, Văn Châu vẫn nhanh chóng nắm bắt cơ hội này, mỉm cười hiền hòa mà đả kích hắn: “Tô cô nương hẳn là sẽ không hiểu lầm nữa. Dù sao thì, hôn ước hoang đường này vốn là sai lầm do các trưởng bối định ra. Hiện giờ vì không hợp, Tô cô nương đã chủ động từ hôn rồi.”
“Cả hai bên đều vì không hợp mà từ hôn, Tô cô nương sao lại phải suy xét chứ?”
Tiểu hồ ly cắn miếng thịt nướng, đồng tình khẽ lên tiếng. Khóe môi Văn Châu ý cười càng sâu.
Thiếu niên đối diện không biết từ lúc nào đã ngừng cười. Hắn vẫn giữ tư thế cúi đầu cười ban nãy, qua đống lửa, ánh mắt tối tăm khó lường.
“Tam đệ không thích là tốt rồi, ta còn tưởng đệ muốn tranh Tô cô nương với ta chứ.” Lạc Hành Chi thở phào, quay đầu nhìn về phía Tô Nguyễn, mắt sáng ngời, không giấu được vẻ vui mừng: “Ta, ta… ta sẽ sống thật tốt!”
Tiểu hồ ly bị hắn chọc cười. Mắt nàng cong cong, trêu chọc một câu: “Vậy Lạc thiếu hiệp phải giữ lời đó.”
Dường như nghe thấy chút ý tứ sâu xa, Lạc Hành Chi kích động, tim đập loạn xạ. Hắn cố gắng kiềm chế cảm xúc, hết sức giữ bình tĩnh gật đầu: “Ta sẽ, ta sẽ chuẩn bị sính lễ đến Thiên Y Cốc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT