"Ngươi vừa rồi cảm giác thế nào?" An Lâu hỏi lại.
"Mắt tối sầm lại, giống như muốn ngất đi." Mạc Tư Quy mặt mũi tràn đầy hoài nghi nhìn chằm chằm An Lâu, nhưng nghĩ tới nàng kinh mạch đã phế, rất khó có khả năng bắn ra kinh tuyến, huống hồ uy lực kinh tuyến còn hơn thế này nhiều, liền vứt khoảnh khắc khó chịu vừa rồi ra sau óc, đưa tay về phía nàng, "Thuốc giải đã xong, quạt xếp lấy ra đây."
An Lâu vốn định trả lại cho hắn, nhưng thấy bộ dạng vênh váo khó ưa của hắn, trong lòng hơi khó chịu, "Cứu sống người đã rồi nói."
Mạc Tư Quy hừ hừ hai tiếng, không đòi cây quạt nữa, quay đầu la hét bảo Lăng Cô làm một ít thức ăn, đãi hắn nhét đầy bụng liền một mình cõng hòm thuốc ung dung xuống núi.
Lăng Cô nhìn bộ dáng hắn rõ ràng vẫn còn là một đứa trẻ to xác, không khỏi có chút lo lắng, nhưng nghĩ lại, hắn nhiều năm trước đã một mình bôn ba, sự lo lắng của nàng thật sự thừa thãi.
Đưa cơm cho Lâu Tiểu Vũ xong, Lăng Cô liền đi chỗ An Lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play