Mạc Tư Quy vừa mới bắt đầu cứu chữa An Cửu, một mặt là bởi vì cảm thấy hứng thú với bệnh tình của nàng, một mặt khác lại cảm thấy nếu không phải do hắn, nàng đã không bị Trí Trưởng Lão hủy đi kinh lạc.
"Một thân kinh lạc có thể bao nuôi ngươi cả một đời, ngươi đến bị bao nhiêu người bao nuôi?" Sở Định Giang đối với cách dùng từ của hắn bất mãn, đáp lời rất có vài phần châm chọc.
Mạc Tư Quy lại hồn nhiên không hay biết, cẩn thận suy nghĩ lời nói của Sở Định Giang, cảm thấy rất có lý, "Cũng phải, nói cho cùng vẫn là tính tình của nàng hợp khẩu vị của ta."
Sở Định Giang cũng lười đi so đo với hắn, "Ngươi không có chuyện gì muốn ta hỗ trợ sao?"
Mạc Tư Quy trông có vẻ vô cùng hằn học, thế nhưng xét kỹ thì tâm tính của hắn rất khó nảy sinh tình cừu yêu hận kịch liệt như Lâu Minh Nguyệt.
Chẳng qua là hắn thường thích tìm chút thú vị trong những việc nhỏ không có ý nghĩa.
Lần này hắn không thừa cơ làm khó dễ cũng không phải vì nể mặt An Cửu, Sở Định Giang cảm thấy, ngoài việc có chút mỏi mệt ra, hắn cũng hẳn là có chuyện gì muốn cầu mình giúp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play