An Lâu vẫn luôn ghi nhớ dáng vẻ bất lực của mẫu thân, nàng nhớ rõ sự sợ hãi và ánh mắt cô độc trên mặt mẹ mình lúc lâm chung.
Chính vì nàng nhu nhược trốn tránh, mẫu thân mới không nơi nương tựa.
Đây là sự tiếc nuối duy nhất trong lòng An Lâu, nàng cảm thấy nếu có thể bù đắp được nỗi tiếc nuối này, đời này liền viên mãn.
Cho nên nàng xem Mai Yên Nhiên như mẹ ruột của mình, trong lòng trong óc đều là nỗi nhớ thương về bà.
"Hiếu đễ chính là đại sự nhân luân, rất tốt." Sở Định Giang khen ngợi ý nghĩ của nàng, hắn kiên nhẫn từ từ để lại vết tích trên tờ giấy trắng này, cho nên không nhắc lại chuyện giữa bọn họ.
An Lâu vậy mà rất hợp khẩu vị này, đạt được sự đồng tình rõ ràng có chút vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT