"Chậc chậc chậc, chủ nhân nói đã đủ rõ ràng, thế mà vẫn có kẻ cảm thấy mình sống đủ lâu rồi." Càn Khôn lão tổ không khỏi than thở.
Diêu Nguyệt Thanh nhìn về phía Dạ Huyền, khẽ nói: "Nghiêm lão Tổ cũng không có ý đó."
Dạ Huyền cười cười nói: "Ngươi thật sự rất ngây thơ."
Diêu Nguyệt Thanh theo bản năng trừng mắt nhìn Dạ Huyền một cái, muốn tranh luận nhưng chỉ một lát sau lại nản lòng nói: "Ta quả thực trải qua không nhiều chuyện lắm, nhưng tuổi ngươi rõ ràng còn nhỏ hơn ta vài tuổi, sao cứ luôn ra vẻ ông cụ non thế."
Vừa nói, Diêu Nguyệt Thanh cảm thấy rất buồn bực.
"Tuổi không lớn nhưng hắn đã trải qua rất nhiều." Trương Tĩnh Đồng ở một bên xen vào nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT