Hai người ngược lại cũng không cần ôn chuyện.
Dù sao hai người thường xuyên dùng tiếng lòng để trao đổi.
Sau cái ôm ngắn ngủi, Dạ Huyền đánh giá bụng của Chu Ấu Vi, một mặt buồn bực nói: "Sao vẫn còn nhỏ thế?" Chu Ấu Vi sờ lên bụng mình, có chút cay đắng nói: "Từ khi đi vào ngôi mộ kia, tiểu gia hỏa dường như đã ngừng lớn lên.
Dù ta đã rời khỏi ngôi mộ đó, đến nơi này, nó vẫn không hề trưởng thành, ngược lại còn giống như đang không ngừng biến mất." Lời này vừa nói ra, vẻ mặt Dạ Huyền có hơi nặng nề.
Hai đầu lông mày Chu Ấu Vi thoáng hiện vẻ lo âu: "Phu quân, ngươi nói liệu có một khả năng nào đó…." Dạ Huyền lắc đầu, kiên định nói: "Không thể nào." Chu Ấu Vi khẽ mím đôi môi đỏ mọng.
Tuy hai người không nói thẳng ra, nhưng thực tế đều đã nghĩ đến chuyện này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play