"Tông môn hạng ba." Mục Bạch Thành nói như thật.

Các đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều không dám tin.

Một tông môn hạng ba lại có thể ức hiếp được cả ba thế lực lớn sao?

Chẳng phải điều này có nghĩa là ba thế lực lớn ở toàn bộ Nam Vực còn không bằng cả tông môn hạng ba sao?

Vậy Hoàng Cực Tiên Tông chẳng phải còn yếu hơn nữa sao?

Nhất thời, bọn họ có chút khó chấp nhận sự thật này.

Bọn họ bất giác nhớ lại truyền thuyết về Hoàng Cực Tiên Tông trước kia.

Thời huy hoàng, Hoàng Cực Tiên Tông đừng nói là Nam Vực, cho dù là toàn bộ Đông Hoang Đại Vực, thậm chí cả mảnh đất Đạo Châu mênh mông đều phải đến triều bái.

Nhưng bây giờ, Hoàng Cực Tiên Tông lại còn không bằng cả tông môn hạng ba.

Haiz...

"Này, các ngươi là người của Hoàng Cực Tiên Tông phải không?"

Lúc này, Đỗ Vĩnh Phi dường như có chút nhàm chán, ánh mắt chuyển sang đám người Dạ Huyền, nở một nụ cười không mấy tốt đẹp: "Một dãy Thiên Thanh Sơn Mạch nho nhỏ các ngươi mà lại có đến bốn thế lực tới cơ à."

"Chậc chậc chậc, còn có cả đám giun dế chưa bước vào Địa Nguyên cảnh thế này nữa? Xem ra đúng là một đám nhà quê."

Đỗ Vĩnh Phi nhìn một vòng, lắc đầu không ngớt.

Nhưng chốc lát sau, ánh mắt Đỗ Vĩnh Phi rơi trên người Chu Ấu Vi, lóe lên ý nghĩ dâm tà.

Ngay sau đó, Đỗ Vĩnh Phi đẩy hai nữ tử trong lòng ra, sửa sang lại quần áo, sải bước đi tới, cười nói với Chu Ấu Vi: "Vị tiên tử này chắc hẳn là Thánh nữ của Hoàng Cực Tiên Tông phải không?"

"Tại hạ là Đỗ Vĩnh Phi, Thánh tử Phá Sơn Tông, ra mắt Chu tiên tử."

Đỗ Vĩnh Phi mỉm cười nói.

Bộ dạng đó khiến người ta khó mà tưởng tượng những lời vừa rồi là do hắn nói ra.

Cảnh này khiến người ta cảm thấy vô cùng buồn nôn.

Nhất là người của ba thế lực lớn, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi.

Tuy bọn họ cũng không ưa người Hoàng Cực Tiên Tông, nhưng Đỗ Vĩnh Phi vừa mở miệng đã khinh thường Thiên Thanh Sơn Mạch thế này quả thực khiến bọn họ khó mà có thiện cảm.

"Tên này dám đi trêu chọc Dạ Huyền, hoàn toàn là không biết sống chết!" Có đệ tử của ba thế lực lớn thầm nói.

Bọn họ từng nghe nói qua chuyện Dạ Huyền đến lão tổ Cổ Vân thượng quốc còn bị làm thịt.

Đỗ Vĩnh Phi này tuy thực lực rất mạnh, nhưng so với lão tổ Cổ Vân thượng quốc thì e là còn kém không ít.

Hôm nay Đỗ Vĩnh Phi đi tìm Hoàng Cực Tiên Tông gây sự, chẳng phải tương đương với tìm Dạ Huyền gây sự sao?

Bọn họ không khỏi có chút mong chờ chuyện sắp xảy ra tiếp theo.

Lúc này.

Đối mặt với nụ cười lấy lòng của Đỗ Vĩnh Phi, Chu Ấu Vi lại từ đầu đến cuối không thèm liếc mắt lấy một cái, bình tĩnh đứng bên cạnh Dạ Huyền, giống như một vị thần nữ nơi tiên cảnh, không nhiễm chút bụi trần.

Điều này khiến Đỗ Vĩnh Phi có chút xấu hổ, sâu trong đáy mắt càng lóe lên một tia âm u.

Chỉ là một tiện tỳ thành thân với kẻ đần độn thôi, lại dám không nể mặt hắn trước bao nhiêu người như vậy.

Đỗ Vĩnh Phi bất giác dời mắt, nhìn sang Chu Băng Y bên cạnh, cười ha hả nói: "Vị này chắc hẳn là Nhị công chúa Chu Băng Y của Hoàng Cực Tiên Tông nhỉ, tuổi còn nhỏ mà đã xinh đẹp thế này, tương lai chắc chắn cũng là một đại mỹ nhân."

"Buồn nôn, phi!" Chu Băng Y không phải là Chu Ấu Vi, nàng nhìn thấy bộ dạng kia của Đỗ Vĩnh Phi liền cảm thấy muốn ói, nói thẳng không chút khách khí.

Điều này khiến sắc mặt Đỗ Vĩnh Phi cứng đờ hoàn toàn, mơ hồ hiện lên vẻ tức giận.

Chỉ là một Hoàng Cực Tiên Tông cỏn con thôi, đến cả Huyền Ma Động, Linh Khư Thánh Địa, Yên Hà Sơn còn không dám ngang ngược như vậy, Hoàng Cực Tiên Tông này lại dám tự cao tự đại thế ư?

Sắc mặt Đỗ Vĩnh Phi trầm xuống, hắn lạnh nhạt nói: "Nếu các vị đã không biết điều như vậy, vậy thì đợi lát nữa quỷ mộ mở ra, đừng trách người của Phá Sơn Tông ta lạt thủ tồi hoa."

"Này!"

Lúc này, một giọng nói vang lên.

Đỗ Vĩnh Phi hơi sững sờ, quét mắt nhìn qua, thấy một thiếu niên mặc hắc bào, hai tay đút túi, vẻ mặt lạnh lùng của Hoàng Cực Tiên Tông, hắn không khỏi nhàn nhạt nói: "Sao thế, muốn cúi đầu à?"

"Xin lỗi, muộn rồi!"

Khóe miệng Đỗ Vĩnh Phi nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn.

Dạ Huyền hai tay đút túi, bình tĩnh nhìn Đỗ Vĩnh Phi, chậm rãi nói: "Ngươi không thấy mình đánh rắm nhiều quá làm ô nhiễm môi trường à?"

Lời vừa nói ra, toàn trường lặng đi, ngay sau đó bật ra từng tràng cười.

Ngay cả Thánh tử, Thánh nữ của ba thế lực lớn cũng thầm cười trộm.

Miệng lưỡi Dạ Huyền này lại độc địa như vậy sao?

Lại nói Đỗ Vĩnh Phi đánh rắm làm ô nhiễm môi trường?

Lần này, Đỗ Vĩnh Phi mất hết kiên nhẫn, sát ý kinh người bộc phát ra từ trên người hắn, hắn nhìn chằm chằm Dạ Huyền, gằn từng chữ: "Ngươi muốn chết?"

Dạ Huyền hơi nhíu mày, liếc Đỗ Vĩnh Phi một cái, chậm rãi nói: "Chẳng phải đã bảo ngươi đánh rắm nhiều quá làm ô nhiễm môi trường rồi sao? Vẫn còn phóng à?"

"Ngươi không biết xấu hổ là gì sao?"

"Nếu không thì mời ngươi qua bên kia mà phóng vào đám người Thiên Vân Thần Tông ấy, đám đó cũng thích đánh rắm lắm, các ngươi dễ dàng tụ tập lại với nhau."

Dạ Huyền chỉ về phía đám người Giang Vân Kỳ ở bên kia.

Dạ Huyền nói với vẻ mặt nghiêm túc khiến mọi người cười không ngớt.

Mà Đỗ Vĩnh Phi thì càng thêm khó chịu.

Tên kia là cố ý phải không?

Ý nói hắn không dám trêu vào người của Thiên Vân Thần Tông, chỉ dám đến gây sự với Hoàng Cực Tiên Tông?

Nắm đấm dưới tay áo bào của Đỗ Vĩnh Phi siết chặt kêu răng rắc, hắn nhìn chằm chằm Dạ Huyền, chỉ cảm thấy gương mặt thiếu niên này càng thêm đáng ghét, một luồng sát ý mãnh liệt bùng lên.

Đỗ Vĩnh Phi đã không nén nổi sát ý trong lòng, muốn ra tay với Dạ Huyền!

"Đỗ Vĩnh Phi này sắp tức điên rồi..." Các đệ tử ba thế lực lớn đều thì thầm, nhìn chằm chằm Đỗ Vĩnh Phi.

Dưới tình huống này, Đỗ Vĩnh Phi bị Dạ Huyền tát vào mặt như vậy, chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình.

Lúc này, các đệ tử Phá Sơn Tông cũng ào ào tiến lại gần, mang theo sát khí nghiêm nghị.

Ầm ầm ————

Cũng đúng lúc này, phía xa có một chiến thuyền cổ xưa dài nghìn trượng phá không bay tới, khí thế hùng hồn làm người rung động.

"Là La Thiên Thánh Địa!"

Thấy tiêu chí trên chiến thuyền cổ xưa, các tu sĩ xung quanh đều hơi liếc mắt.

Chiến thuyền cổ xưa đúng là người của La Thiên Thánh Địa.

Sự xuất hiện của La Thiên Thánh Địa lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

"La Thiên Thánh Địa này gần đây vận rủi đeo bám, đầu tiên là bị Hoàng Cực Tiên Tông chơi khăm, sau lại bị Huyết Thần Cung liên thủ với Thiên Ma Giáo chèn ép, hôm nay lại vẫn phái người tới quỷ mộ, thật khiến người ta không ngờ."

"Nói ra cũng thật buồn cười, Thánh tử La Thiên Thánh Địa bị người của Hoàng Cực Tiên Tông làm thịt, thế mà La Thiên Thánh Địa không những không phát động tổng tấn công, ngược lại còn cúi đầu nhận lỗi, đưa cho Hoàng Cực Tiên Tông không ít tài nguyên tu luyện, lại còn tặng cả suất đến quỷ mộ cho Hoàng Cực Tiên Tông nữa, thật khiến người ta xem không hiểu."

"Ai biết được, Đại trưởng lão của La Thiên Thánh Địa cũng chết một cách khó hiểu ngay trong La Thiên Thánh Địa, có lẽ chính vì vậy mà La Thiên Thánh Địa mới cúi đầu."

"Nghe nói Thánh tử Triệu Ngọc Long của La Thiên Thánh Địa bị giết, họ đã thay bằng một Thánh tử mới có thực lực, không biết lần này có tới không."

"Ngươi nói là Địch Phong sao? Người này trước kia chính là thủ tịch đại đệ tử của La Thiên Thánh Địa, lần này nói không chừng hắn thật sự sẽ tới."

"..."

Nhắc đến La Thiên Thánh Địa, thể nào cũng không thoát khỏi Hoàng Cực Tiên Tông.

Chuyện giữa La Thiên Thánh Địa và Hoàng Cực Tiên Tông trước đó đã được không ít người ở Nam Vực chú ý.

Ai cũng không ngờ La Thiên Thánh Địa lại chịu thiệt trong tay Hoàng Cực Tiên Tông, cuối cùng phải cúi đầu.

Chính vì chuyện này mà trong khoảng thời gian này, La Thiên Thánh Địa đã trở thành trò cười trong miệng không ít người.

Lại thêm việc La Thiên Thánh Địa bị Huyết Thần Cung và Thiên Ma Giáo chèn ép, không cách nào lấy lại thanh danh ngay lập tức, cho nên đành phải sống trong lưu ngôn phỉ ngữ.

Không ngờ lần này La Thiên Thánh Địa cũng phái người tới.

Vốn đang tức giận, Đỗ Vĩnh Phi nhìn thấy người của La Thiên Thánh Địa đến thì lập tức mỉm cười, thầm nghĩ trong lòng: Coi như ta không thèm tức giận vì loại rác rưởi nhà ngươi, đến lúc đó người của La Thiên Thánh Địa chắc chắn cũng sẽ ra tay xử lý đám người này.

Rầm rầm rầm ————

Người của La Thiên Thánh Địa vừa tới không bao lâu thì lại có hai tiếng xé gió truyền đến.

Nhìn kỹ lại, không ít người đều lộ ra nụ cười cổ quái.

Lại là Huyết Thần Cung và Thiên Ma Giáo...

Hai thế lực lớn này xem ra rõ ràng là muốn đối đầu với La Thiên Thánh Địa đây mà.

"Người của Huyền Nguyên Thánh Địa cũng tới, lần này người dẫn đầu lại là Thánh tử của bọn họ!"

Lúc này, bên kia cũng truyền đến tiếng kinh hô.

Huyền Nguyên Thánh Địa, một trong những thánh địa tu luyện đỉnh cấp của Nam Vực!

Trước kia Hoa Vân Phi chính là bái nhập Huyền Nguyên Thánh Địa tu hành, chỉ có điều đã bị Dạ Huyền giết chết tại hoàng thành Liệt Thiên Thượng Quốc.

Nghe thấy từng thánh địa tu luyện kéo đến, sắc mặt rất nhiều đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông đều trở nên nặng nề.

Bởi vì trong số những người đến có quá nhiều kẻ địch của Hoàng Cực Tiên Tông!

Dạ Huyền ngược lại vẫn bình chân như vại, cũng không quá để tâm.

"Vân Tiêu phái đến rồi!"

Lúc này, lại có một tiếng hét kinh hãi truyền đến.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play