"Chẳng lẽ có chuyện ngoài ý muốn sao?" Vu Văn Lôi lòng khẩn trương.
"Bọn họ không phải là xảy ra nội đấu rồi chứ..." Nhiếp Sơn nhíu mày thấp giọng nói.
Đây là chuyện có khả năng xảy ra nhất.
Dù sao một khi xử lý xong người của Hoàng Cực Tiên Tông, bọn họ nhất định sẽ tranh đoạt đại đế tiên công trước tiên.
Ngũ đại thế lực tất nhiên sẽ xuất hiện bất đồng.
Nhất là giữa những người trẻ tuổi.
Không chừng bọn họ đã xảy ra giao chiến bên trong kim trì!
Nghĩ đến đây, Nhiếp Sơn và Vu Văn Lôi đều giữ khoảng cách với nhau một chút.
Tuy bề ngoài họ là cung phụng của Hoàng Cực Tiên Tông, nhưng trên thực tế thì hai người, một vị đến từ Lôi Vân Sơn, một vị đến từ Cổ Vân thượng quốc, căn bản không phải người cùng một phe.
Nếu thật sự xảy ra nội chiến trong kim trì, bọn họ nhất định phải đứng trên lập trường của thế lực tương ứng mà chiến đấu.
Chính vì vậy hai người chủ động kéo dài khoảng cách.
Tránh việc lát nữa khi thấy sự thật không thể chấp nhận được lại lựa chọn tập kích đối phương.
Khi từng vị thiên kiêu bay ra khỏi kim trì, bọn họ lại không thấy Hề Kiếm Phong, Lưu Thiên Nhất, Lưu Thiên Hạo, Hoàng Triển và những người khác.
"Có lẽ bọn họ sẽ ra sau cùng." Vu Văn Lôi liếc nhìn nhóm Mộ Dung Hải ra đầu tiên, rồi lại nhìn về phía cửa kim trì, thầm nghĩ.
Mộ Dung Hải lao ra đầu tiên, ban đầu mừng rỡ nhưng ngay sau đó vẻ mặt trở nên ngưng trọng, nhanh chóng quay lại bên cạnh tiền bối nhà mình, thấp giọng nói: "Chúng ta đi xa một chút, tuyệt đối đừng dừng lại ở đây, lát nữa nhất định sẽ có đại chiến xảy ra!"
Vị hắc bào lão giả đến từ Thiên Phong thượng quốc ngẩn ra một chút, hiển nhiên là chưa phản ứng kịp.
Nhưng khi thấy vẻ mặt nghiêm túc của bốn người Mộ Dung Hải, lão cũng hiểu rằng trong kim trì chắc chắn đã xảy ra chuyện không ngờ tới, nên cũng không do dự mang theo bốn người bay ra khỏi đạo trường.
Chủ động rời đi.
"Người của Thiên Phong thượng quốc đi nhanh như vậy làm gì, lại chẳng có ai đuổi giết bọn hắn?" Một vị cường giả của Lôi Vân Sơn thấy cảnh này không khỏi cười khẩy một tiếng.
Thực lực tổng hợp của Thiên Phong thượng quốc đúng là mạnh hơn Hoàng Cực Tiên Tông và Liệt Thiên Thượng Quốc không ít.
Nhưng cũng chỉ là mạnh hơn nhiều mà thôi, so với Lôi Vân Sơn và Cổ Vân thượng quốc thì lại yếu hơn không ít.
Còn như so với Huyền Ma Động, Yên Hà Sơn, Linh Khư Thánh Địa thì phải yếu đi một nửa.
Rầm rầm rầm ———— Nhưng mà sau khi nhóm Mộ Dung Hải rời đi, những thiên kiêu ra sau cũng nói gì đó với tiền bối nhà mình rồi lập tức rời khỏi đạo trường, đi ra xa.
Cảnh tượng quỷ dị này khiến các cường giả của ngũ đại thế lực và Liệt Thiên Thượng Quốc đều nhíu mày lại.
Những kẻ này nhận ra lát nữa giữa bọn họ sẽ có chiến đấu xảy ra, hay là...
Bên trong kim trì đã xảy ra chuyện gì?
Bọn họ không thể biết được.
Bọn họ chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cửa kim trì, chờ đợi mọi người lần lượt đi ra.
Rất nhanh, Hoa Vân Phi mang theo tám vị Vương Hầu của Liệt Thiên Thượng Quốc chậm rãi đi ra từ cánh cửa kim trì.
So với Mộ Dung Hải, ánh mắt Hoa Vân Phi lại yên tĩnh, không nhìn ra điều gì.
Ngược lại, tám vị Vương Hầu sau lưng Hoa Vân Phi thì sắc mặt khác nhau, ánh mắt quét khắp đạo trường.
Khi bọn hắn thấy các cường giả của ngũ đại thế lực đang nhìn chằm chằm, đều vội vàng thu hồi ánh mắt, đi theo sau lưng Hoa Vân Phi hướng về phía các cường giả Liệt Thiên Thượng Quốc.
Đáng chú ý là, Lô Tĩnh Phi, một trong tứ đại tướng quân của Liệt Thiên Thượng Quốc đã đưa nhóm Dạ Huyền tới kim trì bảy ngày trước, cũng đã xuất hiện.
Thấy nhóm Hoa Vân Phi bình an trở về, trong lòng bọn họ hơi thở phào nhẹ nhõm.
Bọn họ biết rất rõ ràng ngũ đại thế lực đang nhắm vào người của Hoàng Cực Tiên Tông, chuyến đi kim trì lần này nhất định sẽ có đại chiến xảy ra.
Bọn họ sợ Hoa Vân Phi sẽ bị cuốn vào trong đó.
Bởi vì bọn họ biết rõ trong nhóm người mà ngũ đại thế lực phái đi, tổng cộng có mười ba vị tồn tại ở cảnh giới Thiên Tượng!
Tuy Hoa Vân Phi là Phong Vương đỉnh cấp, nhưng đối mặt với cảnh giới Thiên Tượng vẫn rất khó có tư cách đối đầu.
Nếu Hoa Vân Phi bị cuốn vào trong đó, chắc chắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Trong bảy ngày này, bọn họ đều vô cùng căng thẳng nhưng cũng không dám phái quá nhiều người tới đây, để tránh bị ngũ đại thế lực xem là kẻ địch.
Hôm nay thấy Hoa Vân Phi quay về, bọn họ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Không có chuyện gì là tốt rồi.
"Cung nghênh điện hạ quay về." Hơn mười vị tướng sĩ của Liệt Thiên Thượng Quốc đều khom người hành lễ, cao giọng nói.
"Ừm, vất vả cho chư vị rồi." Hoa Vân Phi khẽ gật đầu, mỉm cười.
"Điện hạ, chúng ta bây giờ lên đường về cung sao?" Một vị lão giả áo bào trắng trong nhóm nhẹ giọng hỏi.
Hoa Vân Phi khẽ lắc đầu nói: "Đừng vội..."
Lão giả áo bào trắng hơi híp mắt lại, ánh mắt dò xét.
Hoa Vân Phi gật đầu một cách kín đáo.
Lão giả áo bào trắng lập tức kinh hãi trong lòng.
Mặc dù chỉ là trao đổi bằng ánh mắt, nhưng lão vẫn hiểu ý của Hoa Vân Phi.
Người của ngũ đại thế lực...
Thất thủ rồi!
Hoàng Cực Tiên Tông này đã sắp xếp nhân vật nào vào mà khiến người của ngũ đại thế lực thất thủ vậy...
Lão giả áo bào trắng trong lòng kinh ngạc và nghi ngờ.
Lão biết rất rõ ràng lần này ngũ đại thế lực đã phái khoảng mười ba vị cao thủ cảnh giới Thiên Tượng.
Mà phe Hoàng Cực Tiên Tông, nhìn thế nào cũng chỉ có Dạ Huyền và Chu Ấu Vi là đáng gờm, lại còn phải đối phó với ba tên gián điệp là Hoàng Triển, Văn Lâm, Lưu Thiên Hạo.
Nghĩ thế nào cũng thấy Hoàng Cực Tiên Tông không có khả năng thắng.
Nhưng ý của Hoa Vân Phi lại biểu thị rõ ràng rằng người của ngũ đại thế lực thật sự đã lật thuyền trong mương.
Điều này khiến lão giả áo bào trắng vô cùng tò mò trong lòng.
Rốt cuộc là lật thuyền như thế nào?
Bọn họ bất giác đều nhìn về phía cửa kim trì.
Không chỉ bọn họ, các cường giả của ngũ đại thế lực cũng dồn dập hướng ánh mắt về phía cửa kim trì.
Ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng.
Sự tình dường như có biến cố lớn...
Nhiếp Sơn và Vu Văn Lôi đều nín thở tập trung tinh thần, nhìn chằm chằm vào cửa kim trì, muốn nhìn thấy Hoàng Triển và Văn Lâm trở về đầu tiên.
"Hả?!"
Nhưng khi bọn hắn thấy một bóng người đi ra từ cửa kim trì, bọn họ sững sờ.
"Là đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông?!"
Vị đệ tử đi ra từ cánh cửa kim trì rõ ràng là một đệ tử của Hiên Viên Phong thuộc Hoàng Cực Tiên Tông, trước kia là cảnh giới Thần Môn, hôm nay đã bước vào cảnh giới Đạo Đài.
Ra khỏi cửa kim trì, hắn lộ vẻ tươi cười.
Nhưng điều này lại khiến người của ngũ đại thế lực kinh hãi.
"Chẳng lẽ bọn họ không giết chết những đệ tử khác của Hoàng Cực Tiên Tông?!"
Trong lòng bọn họ nảy sinh sự kinh ngạc và nghi ngờ như vậy.
"Đám nhóc này vẫn còn quá trẻ, đến cả đạo lý 'trảm thảo trừ căn' cũng không hiểu..." Có cường giả Linh Khư Thánh Địa than thở.
Bọn họ coi việc đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông sống sót đi ra là do phe mình đã hạ thủ lưu tình.
Nhưng.
Theo Chu Hiểu Phi, Đàm Thanh Sơn, Tiếu Chiến, Lữ Tú Lập và những người khác dần dần đi ra.
Sắc mặt bọn họ dần dần trở nên khó coi.
"Không lẽ không giết một người nào cả?"
Người của ngũ đại thế lực sắc mặt khó coi.
"Là vì Hoàng Triển và Văn Lâm sao?" Vu Văn Lôi thấy cảnh đó, nhíu mày.
Hắn biết rõ đồ đệ của mình là Hoàng Triển và Văn Lâm đều là người tương đối trọng tình nghĩa.
Nói không chừng trong thời gian ở Hoàng Cực Tiên Tông, họ cảm thấy có tình sư huynh đệ với những đệ tử kia, cho nên đã cầu xin tha thứ, không giết bọn hắn?
Đúng lúc bọn hắn đang nghĩ như vậy.
Chu Băng Y bước ra khỏi cửa kim trì.
"Cái gì? Sao ngay cả Chu Băng Y cũng không giết?!"
Thấy Chu Băng Y xuất hiện, trong nháy mắt mọi người có chút ngồi không yên.
Đây chính là một trong những mầm tai hoạ, vì sao không giết?!
"Đám nhóc này không phải là vì ham muốn sắc đẹp mà giữ Chu Băng Y lại đấy chứ?!" Một vị hộ pháp của Huyền Ma Động không nhịn được thấp giọng nói.
Quá đáng!
Sau khi trở về nhất định phải giáo huấn một phen mới được.
"Bây giờ phải đến lượt bọn họ ra rồi chứ?"
Bọn họ nhìn chằm chằm vào cửa kim trì.
Nếu Chu Băng Y đã ra rồi, thì tiếp theo nên là Hề Kiếm Phong và bọn họ ra rồi.
"Không thể nào ngay cả Dạ Huyền và Chu Ấu Vi cũng không giết chứ?"
Chẳng biết vì sao, trong lòng có người lại nảy ra ý nghĩ như vậy.
Ngay lúc ý nghĩ này nảy sinh.
Bọn họ thấy hai bóng người sóng vai cùng nhau đi ra khỏi cửa kim trì.
Lần này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Dạ Huyền? Chu Ấu Vi?!
Thật sự không giết?!
Người của ngũ đại thế lực hoàn toàn sững sờ.
Chuyện gì đã xảy ra, vì sao một người cũng không giết?!
"Chẳng lẽ là dùng cách khác ép hỏi ra đại đế tiên công, cho nên không giết bọn hắn?"
Sắc mặt người của ngũ đại thế lực trở nên có chút khó coi.
Nhất là các cường giả của tam đại tu luyện thánh địa, sắc mặt càng thêm khó coi.
Phải biết rằng, giữa bọn họ và Hoàng Cực Tiên Tông tồn tại mối thù hận không nhỏ!