"Bốn con quái vật này là do ngươi điều khiển phải không?" Tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động thiên lạnh lùng nhìn Dạ Huyền.
"Ngươi đoán xem?" Dạ Huyền nhếch miệng cười một tiếng, ánh mắt băng lãnh.
Ầm ầm!
Sau một khắc, Dạ Huyền xòe mười ngón tay, giữa các ngón tay và lòng bàn tay hiện ra từng luồng hơi nước, nhanh chóng tạo thành Thái Nhất Chân Thủy, bên trong có lôi đình lập lòe.
Dạ Huyền đột nhiên vung cả mười ngón tay, Thái Nhất Chân Thủy mang theo Chưởng Tâm Lôi trong nháy mắt bắn ra.
"Chút tài mọn!"
Thấy Dạ Huyền ra tay trước, tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động thiên không hề sợ hãi, chỉ thấy hắn kết ấn bằng hai tay trước người, đột nhiên nâng lên một đoàn ma khí màu đen.
Ma khí cuồn cuộn biến ảo thành một bàn tay khổng lồ nghìn trượng, vỗ tới Dạ Huyền!
Ầm ầm! Bàn tay ma khí che khuất bầu trời, hung hãn vỗ xuống.
Sau khi nhìn thấy Ba Trọng chết, vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động thiên này đã hạ quyết tâm tuyệt đối không đến gần Dạ Huyền, mà dùng công kích tầm xa để đối phó.
Giảm thiểu nguy hiểm đến mức thấp nhất.
Hắn có thể nhìn ra sức mạnh thân thể của Dạ Huyền này cực kỳ đáng sợ, lại còn là một vị Kiếm Đạo tông sư, nếu như đánh cận chiến thì nguy hiểm sẽ cực kỳ cao.
Nhưng hắn rõ ràng hơn, cảnh giới chân chính của Dạ Huyền này chỉ là Đạo Thai chi cảnh.
Ở Đạo Thai chi cảnh thì không cách nào làm được việc ngự không phi hành.
Chính vì vậy, hắn chỉ cần bay trên không trung thì Dạ Huyền liền không có bất kỳ biện pháp nào.
Như vậy hắn liền đứng ở thế bất bại.
Chỉ cần toàn lực xuất thủ, mau chóng bắt được Dạ Huyền này là có thể kết thúc chiến đấu!
Ầm ầm!
Bàn tay ma khí trong nháy mắt va chạm cùng Thái Nhất Chân Thủy và Chưởng Tâm Lôi, bộc phát ra tiếng nổ vang trời.
Vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh này cũng không hề lưu thủ mà ra tay toàn lực, một chưởng kia trong nháy mắt liền ghìm giữ Thái Nhất Chân Thủy và Chưởng Tâm Lôi của Dạ Huyền.
Nhưng Thái Nhất Chân Thủy cùng Chưởng Tâm Lôi đều không tiêu tán mà nổ tung, liên tục lan ra tạo thành Thái Nhất Chân Thủy và Chưởng Tâm Lôi mới.
Trong nháy mắt, khắp bầu trời đều là Thái Nhất Chân Thủy cùng Chưởng Tâm Lôi.
Chúng dung hợp vào nhau, vô cùng nhỏ bé.
Từ xa nhìn lại, giống như là những giọt mưa bình thường lơ lửng giữa không trung.
Rầm rập ầm ầm ————
Liên tục nổ tung rồi lại liên tục sinh ra.
Thậm chí trong phạm vi mười vị cao thủ Thiên Tượng Cảnh đang ngăn cản Kiếm Khí Cổn Long Bích cũng xuất hiện Thái Nhất Chân Thủy.
Bất quá bọn hắn cũng không quá để ý.
Ầm!
Bàn tay ma khí mang theo thế bài sơn đảo hải ập về phía Dạ Huyền.
Nếu trúng một chưởng này, chỉ sợ là bỏ mình ngay tại chỗ!
Đối mặt một chưởng này, Dạ Huyền thần tình lạnh lùng không gì sánh được, hắn không lựa chọn tránh né, mà giơ một chưởng lên làm tư thế nâng trời, giữa các ngón tay và lòng bàn tay, đạo văn điên cuồng dâng trào.
Toàn bộ cẳng tay đều bị vô tận đạo văn bao trùm, trông cực kỳ quỷ dị.
Sau đó một khắc, bàn tay kia đột nhiên biến thành màu đen.
Màu đen tuyền, phảng phất như bị ma khí xâm nhiễm.
"Chết tiệt, hắn điên rồi!"
Trong Kim trì, Mộ Dung Hải thấy cảnh này kinh hãi đến mức trực tiếp nhảy dựng lên, không dám tin nhìn Dạ Huyền.
"Đây chính là một chưởng toàn lực của Thiên Tượng Cảnh, hắn cứ trực tiếp như vậy đi đỡ, chẳng phải là muốn chết sao?!"
Không chỉ Mộ Dung Hải, các tu sĩ đang quan chiến cũng lộ vẻ sợ hãi.
Hành động này của Dạ Huyền thật sự khiến bọn họ chấn động.
"Hắn đã dám làm thế, chứng tỏ hắn có sự tự tin đó!" Ngược lại, Hoa Vân Phi sắc mặt tuy ngưng trọng nhưng đã nhìn ra điểm này.
Việc Ba Trọng bỏ mình đủ để chứng minh điểm này.
Thực lực của Dạ Huyền này thật sự quá đáng sợ.
Chính diện giết chết một vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh.
Chuyện này nếu truyền ra ngoài, thật sự sẽ không có người tin.
Lúc này, đối mặt với đòn tấn công của một tu sĩ Thiên Tượng Cảnh khác, cũng chỉ có Dạ Huyền dám làm ra hành động to gan như vậy.
Ầm ầm!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.
Ngay khoảnh khắc Dạ Huyền giơ tay lên, bàn tay ma khí của vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh thuộc Huyền Ma Động thiên kia đã đột nhiên đánh xuống!
"Chiến Ma Sinh Tử Ấn!"
Dạ Huyền trong lòng gầm nhẹ một tiếng, toàn bộ tay phải hóa thành màu đen, lại có lực lượng đạo văn đang dâng trào.
"Quỷ Liêu, mượn lực lượng ngươi dùng một lát!"
Ầm ầm!
Sau một khắc, trong cơ thể Dạ Huyền đột nhiên sinh ra một luồng khí tức cực kỳ tàn bạo và kinh khủng, trong nháy mắt gia trì lên tay phải hắn!
Ầm ầm!
Bàn tay ma khí rơi xuống.
Va chạm chính diện với một chưởng từ trên xuống của Dạ Huyền.
Từ xa nhìn lại, đừng nói là một chưởng kia của Dạ Huyền, ngay cả cả người Dạ Huyền cũng trở nên vô cùng nhỏ bé dưới bàn tay ma khí đó.
Cảnh tượng va chạm nhìn như một hòn đá nhỏ đâm vào một thiên thạch vũ trụ khổng lồ!
Hai thứ hoàn toàn không thể so sánh.
"Oanh ————"
Hai chưởng va chạm, trong nháy mắt bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Một luồng kình phong kinh khủng mang theo thế càn quét bát phương, trong nháy mắt bùng nổ dữ dội.
Ở phía xa, đám người Lữ Tú Lập rõ ràng cách rất xa, vẫn bị luồng kình phong mãnh liệt này đẩy lui.
Trong Kim trì, đám người Mộ Dung Hải cũng bị chấn động đến mức sắc mặt tái nhợt, trong lòng nín thở.
"Đây mới là thực lực mà tu sĩ Thiên Tượng Cảnh phải có!"
Trong lòng bọn họ đều đang kinh ngạc thán phục.
Uy lực một chưởng kia thật sự vô địch!
Đây mới là lực lượng mà Thiên Tượng Cảnh phải có.
Ba Trọng giao chiến với Dạ Huyền trước đó, gần như có thể nói là hoàn toàn không phát huy được thực lực vốn có.
Mà vị Thiên Tượng Cảnh của Cổ Vân thượng quốc đang giao chiến với thanh đồng thần khôi nhằm bảo vệ Lưu Thiên Nhất thì dễ nhận thấy cũng giống như Ba Trọng, không dùng toàn lực xuất thủ, trực tiếp bị thanh đồng thần khôi một chưởng đánh gãy cánh tay, hiện đang bị thanh đồng thần khôi trấn áp.
"Không đúng..."
Nhưng lúc này, trong lòng bọn họ đột nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động thiên này đã có thực lực như vậy, mười vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh còn lại tuyệt đối cũng không hề yếu.
Vậy vì sao...
Bọn họ không khỏi ngẩng đầu nhìn trời, phát hiện mười vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh kia lại không thể nào đột phá được lực lượng của Kiếm Khí Cổn Long Bích!
"Gia hỏa kia..."
Trong lòng mọi người đột nhiên run lên.
Đúng vậy, Dạ Huyền ngay từ đầu đối mặt với nhiều cường giả như vậy, một kiếm kia đã trực tiếp chém ra toàn bộ kiếm ý của hắn chính là để ngăn chặn trước mười vị Thiên Tượng Cảnh.
"Hắn ngay từ đầu đã biết kiếm ý đại thành của mình có thể ngăn lại mười vị Thiên Tượng Cảnh sao?!" Hoa Vân Phi trong lòng chấn động.
Nói cách khác, nếu như Dạ Huyền không chém ra toàn bộ kiếm ý, thật sự để hắn đơn đả độc đấu với một vị Thiên Tượng Cảnh, hơn nữa còn là trong tình huống vị Thiên Tượng Cảnh đó dốc toàn lực, Dạ Huyền vẫn có khả năng nắm chắc phần thắng ư!?
"Khó trách, khó trách ngay cả Lâm Phi Viêm và Trương Nhan Lương cũng đều không phải là đối thủ của gia hỏa kia!" Hoa Vân Phi trong lòng trầm trọng.
May mắn, gia hỏa giống như quái vật này hôm nay phải chết ở đây.
Nếu không, trong tương lai tuyệt đối sẽ là đại họa tâm phúc!
Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều nhìn về phía Dạ Huyền vừa đứng.
"Trúng Huyền Ma Chưởng của ta, ngươi không chết cũng phải tàn phế!"
Vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động kia hừ lạnh một tiếng, thờ ơ nói, vô cùng tự tin.
"Thật sao?"
Nhưng mà, từ giữa làn ma khí cuồn cuộn lại truyền đến một giọng nói thờ ơ.
"Cái gì?!"
"Không chết?!"
Nghe được giọng nói này, tất cả mọi người đều kinh hãi, không dám tin nhìn sang.
Chỉ thấy giữa làn ma khí cuồn cuộn, một bóng người vẫn đứng sừng sững tại đó.
Đợi cho ma khí tan hết, mọi người mới nhìn rõ.
Dạ Huyền vẫn đứng nguyên ở nơi đó, thần sắc thờ ơ, toàn thân không hề có một chút tổn thương nào!
"Làm sao có thể?!"
Lần này, tất cả mọi người đều kinh hãi!
Dạ Huyền vậy mà lại cứng rắn đỡ được một kích này?!
Đây chính là một kích toàn lực của Thiên Tượng Cảnh đấy!
Bọn người Hoa Vân Phi, Mộ Dung Hải đều lộ vẻ kinh hãi, trong lòng dấy lên sóng to gió lớn.
Thật đáng sợ! Gia hỏa kia!
Thật sự cường đại đến mức khiến người ta phải sợ hãi!
Quỷ dị tới cực điểm!
"Ngươi làm sao có thể đỡ được Huyền Ma Chưởng của ta? Ngay cả Thiên Tượng Cảnh nhị trọng bình thường cũng không dám nói chắc chắn đỡ được!" Vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động kia kinh hãi thốt lên.
Dạ Huyền vậy mà chỉ dùng một chưởng đã cứng rắn chống lại được một chưởng toàn lực của vị Thiên Tượng Cảnh kia!
Khoảnh khắc đó, Dạ Huyền đã vận dụng lực lượng Đạo Thể, Chiến Ma Sinh Tử Ấn cùng với lực lượng của Hỗn Độn Quỷ Lão.
Một chưởng kia đã trực tiếp khiến toàn bộ đạo văn trên cánh tay phải của Dạ Huyền thức tỉnh!
Lúc này, thực lực của Dạ Huyền lại nâng cao thêm một bậc!
"Tiếp theo, đến lượt các ngươi!"
Dạ Huyền tay trái kết một đạo ấn quyết, lạnh lùng nói.
"Hả?"
Lời Dạ Huyền vừa nói ra, lập tức khiến vị tu sĩ Thiên Tượng Cảnh của Huyền Ma Động thiên kia trong lòng thoáng kinh hãi.
"Đây là cái gì?"
Cũng vào lúc này, hắn phát hiện bốn phía không ngờ lại đang lơ lửng từng giọt nước mưa!
Trong những giọt nước mưa ấy lấp lánh từng tia lôi đình nhỏ bé.
Nhìn kỹ lại, hắn bỗng nhiên phát hiện trong phạm vi mười dặm xung quanh, toàn bộ đều là những giọt nước mưa như vậy!
"Diệt!" Dạ Huyền khẽ quát một tiếng.