"Nhỏ không xong thì lão tới, đây chính là đức hạnh của các ngươi Huyền Ma Động à?"

Dạ Huyền thần sắc nhàn nhạt, không nhanh không chậm nói.

"Dạ Huyền tiểu nhi, ngươi đáng chết!" Tứ đại hộ pháp đều tức giận đến cực điểm.

Nhưng bọn họ cũng chỉ dám đứng đó la lớn, cố làm ra vẻ dọa người một chút.

Thật sự bảo bọn họ ra tay với Dạ Huyền, bọn họ còn chưa dám lắm.

Trước đó đã có người nói qua.

Đây là chuyện giữa những người trẻ tuổi.

Nói bóng gió chính là tu sĩ thế hệ trước không được phép nhúng tay vào.

Nếu bây giờ bọn họ phá vỡ quy củ, lão tổ Hoàng Cực Tiên Tông xuất thế một cái tát đập chết bọn họ, khi đó bọn họ cũng không có chỗ nào để nói lý.

Sở dĩ bây giờ muốn dọa Dạ Huyền một chút là bởi vì Hàn Thiên Lỗi chính là con trai của Tam trưởng lão Huyền Ma Động.

Bốn người bọn họ là hộ pháp của Huyền Ma Động, lần này hộ tống tám người tới nơi đây để vào kim trì.

Mà bây giờ kim trì còn chưa mở ra, Hàn Thiên Lỗi lại bị Dạ Huyền giết chết.

Bọn họ nếu không làm gì cả, trở lại Huyền Ma Động cũng tuyệt đối không có quả ngon để ăn.

Sở dĩ bọn họ mới biểu hiện ra bộ dạng tức giận đến cực điểm.

Trên thực tế, bọn họ căn bản không hề nghĩ đến việc xuống tay với Dạ Huyền.

Bọn họ cũng không phải người ngu.

"Được rồi, được rồi, kêu la om sòm." Dạ Huyền thấy mấy người không dám xuất thủ, bĩu môi không nhịn được nói.

Mấy tên này không dám ra tay lại ở đây oa oa thét lên, không biết đang kêu gào cái gì.

"Ngươi!"

Thấy thái độ đó của Dạ Huyền, bốn vị hộ pháp vốn chỉ cố làm ra vẻ thật sự suýt chút nữa nổi giận.

"Làm sao?" Dạ Huyền liếc bốn người một cái.

"Thù này không báo uổng làm người, ngươi chờ đó!" Bốn vị hộ pháp mặc dù giận dữ nhưng cũng không thể làm gì khác hơn.

"Được, ta chờ." Dạ Huyền cười nhạt một tiếng, không hề để lời đe dọa của bốn vị hộ pháp vào lòng.

Cái gọi là cuồng nộ bất lực cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Thấy cảnh đó, không ít thiên kiêu trên đạo trường đều khóe miệng co giật liên tục.

Người của Huyền Ma Động này...

Sao lại có vẻ e sợ hơn trong tưởng tượng thế?!

"Xem ra mọi người đều bị việc lão tổ Chu Triều Long của Hoàng Cực Tiên Tông xuất thế nửa tháng trước làm cho sợ hãi rồi..."

Hoa Vân Phi thấy cảnh đó, trong lòng thầm nói.

Mà cũng đúng thôi.

Dù sao ngay cả lão tổ Hoa Thiên Khung của hắn cũng bị vị lão tổ Hoàng Cực Tiên Tông kia trấn áp.

Sự tồn tại như vậy đặt vào toàn bộ Nam Vực cũng là nhân vật vô địch bậc nhất.

Ai dám dễ dàng đi trêu chọc?

Sở dĩ dám gây sự là vì trước đó đã thả lời.

Đây là chuyện giữa những người trẻ tuổi.

Kết quả bây giờ đám người trẻ tuổi này căn bản không phải là đối thủ của Dạ Huyền.

Chuyện này không trách ai được.

"Người này rốt cuộc là cảnh giới gì..." Hoa Vân Phi nhìn Dạ Huyền từ đầu đến cuối vẫn duy trì bình tĩnh, trong lòng thầm nghĩ.

Bất kể là vị Vương Hầu của Phi Long Thánh Địa kia, hay là Hoàng Cảnh Thiên, hoặc là Hàn Thiên Lỗi này.

Đều bị một chiêu liền miểu sát.

"Người này không lẽ đã vượt qua Vương Hầu rồi sao!"

Hoa Vân Phi trong lòng giật mình.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì không đúng.

"Người của Liệt Thiên Thư Viện nói đạo hạnh chân thật của người này chỉ có Thần Môn đỉnh phong, nhưng hắn vẫn có thể trấn áp Phong Vương."

"Thời gian nửa tháng hắn lại bước vào cấp độ đó..."

Lòng Hoa Vân Phi chìm xuống đáy cốc.

Dạ Huyền này đáng sợ hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.

Thế gian này thật sự có tuyệt thế thiên kiêu có thể vượt cấp chiến đấu.

Nhưng mà giống như Dạ Huyền, loại vượt qua mấy cảnh giới để chiến đấu, hơn nữa còn có thể làm được miểu sát thì đúng là lần đầu mới nghe.

"Ngoài người này ra, còn có một Chu Ấu Vi..."

Ánh mắt Hoa Vân Phi nhẹ nhàng rơi lên bóng hình xinh đẹp sau lưng Dạ Huyền, trong con ngươi hiện lên một tia lo lắng.

Liên quan đến người Chu Ấu Vi này, hắn cũng từng có ý mến mộ.

Chỉ có điều hắn từ nhỏ đã bái nhập Huyền Nguyên Thánh Địa, một năm chỉ trở về một lần.

Năm ngoái nghe nói Chu Ấu Vi thành thân cùng một kẻ ngu.

Kẻ ngu kia còn ở rể Hoàng Cực Tiên Tông làm con rể tới nhà, khi đó hắn cho rằng chỉ là tin đồn.

Về sau dò hỏi mới biết đó là thật.

Nhưng mà lần này trở về, hắn phát hiện hoàn toàn là giả.

Tên ngốc Dạ Huyền kia căn bản không phải kẻ ngu, cũng không phải thứ bỏ đi trong truyền thuyết, mà là một vị thiên tài phi thường đáng sợ!

Đáng sợ đến mức khiến hắn cũng nảy sinh lòng đố kỵ.

Hoa Vân Phi có một loại trực giác, nếu thật sự để Dạ Huyền cứ như vậy trưởng thành tiếp.

Như vậy tên kia nhất định sẽ trở thành một nhân vật phi thường đáng sợ!

Thậm chí sẽ viết lại cục diện của Thiên Thanh Sơn mạch phương viên mười vạn dặm này.

Thậm chí là ảnh hưởng đến Nam Vực.

Tuy khả năng này còn rất xa xôi, nhưng tuyệt đối sẽ có một ngày như vậy.

"Có thể giải quyết không?" Đây là lần thứ ba Hoa Vân Phi chất vấn Huyết Liệp Vương.

Huyết Liệp Vương vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, chậm rãi nói: "Bên trong chiến lực Vương Hầu, không ai chống đỡ được ta."

Huyết Liệp Vương vẫn nói câu nói này.

"Ngươi tốt nhất vẫn nên chú ý một chút, tên kia phi thường đáng sợ..." Hoa Vân Phi nhắc nhở.

Huyết Liệp Vương không nói gì, từ đầu đến cuối duy trì vẻ bình tĩnh.

Thấy vậy, Hoa Vân Phi cũng không nói thêm gì nữa.

"Hiện tại còn ai có ý kiến không?"

Dạ Huyền nhàn nhạt quét mắt một vòng đạo trường, chậm rãi nói.

Không ít người đều đưa mắt nhìn về phía các thành viên của Yên Hà Sơn và Linh Khư Thánh Địa.

Lúc này nếu còn có người dám đứng ra, chỉ sợ chỉ có Yên Hà Sơn và Linh Khư Thánh Địa.

Chỉ tiếc là bất kể người của Yên Hà Sơn hay Linh Khư Thánh Địa đều không có động tĩnh gì, thậm chí còn tại chỗ đả tọa tu luyện, phảng phất như không nhìn thấy gì vậy.

Cảnh này khiến không ít người trong lòng nặng trĩu.

Xem ra đều cảm thấy kiêng kỵ Dạ Huyền rồi.

Yên Hà Sơn, Linh Khư Thánh Địa, Huyền Ma Động, ba đại tu luyện thánh địa lần này có số lượng danh ngạch vào kim trì giống nhau, mỗi thế lực tám danh ngạch.

Con số này còn nhiều hơn cả Lôi Vân Sơn và Cổ Vân thượng quốc.

Lôi Vân Sơn chỉ có năm danh ngạch, Cổ Vân thượng quốc cũng chỉ có năm danh ngạch.

Mộ Dung gia của Thiên Phong thượng quốc chỉ có bốn danh ngạch.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao nhiều người như vậy căm ghét Hoàng Cực Tiên Tông.

Dù sao trong mắt những thế lực này, thực lực Hoàng Cực Tiên Tông lại không mạnh, vậy mà chiếm cứ ba mươi mốt danh ngạch.

Ai mà chịu được chứ?

Ba đại tu luyện thánh địa cộng lại mới có hai mươi bốn danh ngạch.

Ngươi, một cái Hoàng Cực Tiên Tông, dựa vào cái gì mà có thể có ba mươi mốt danh ngạch?!

Điều càng khiến bọn họ không ưa là trong số người đến từ Hoàng Cực Tiên Tông, người thật sự bước vào Vương Hầu chỉ có bốn người.

Chu Ấu Vi, Lưu Thiên Hạo, Hoàng Triển, Văn Lâm bốn người.

Những người còn lại thì Đạo Đài, Thần Môn, cảnh giới cao thấp không đều.

Đội hình như vậy, dưới cái nhìn của bọn họ, quả thực hoàn toàn chính là rác rưởi.

Không ngờ rằng Dạ Huyền này lại mạnh mẽ đến thế, bày ra lực lượng mang tính áp đảo.

Ngay cả cấp bậc Phong Vương cũng không phải là đối thủ.

Lần này tự nhiên không còn ai dám không ưa Hoàng Cực Tiên Tông nữa.

Nếu như đối phương không có thực lực, ngươi không ưa thì có thể đánh.

Nhưng đối phương có thực lực, ngươi vẫn không ưa thì cũng đành chịu, chỉ có thể nhịn.

Đây chính là cục diện hiện tại của Hoàng Cực Tiên Tông.

Dạ Huyền giết liền mười người, trực tiếp trấn áp tất cả mọi người.

Không còn ai dám có ý kiến gì về danh ngạch kim trì của Hoàng Cực Tiên Tông nữa.

Thấy không còn ai có ý kiến gì nữa, Dạ Huyền ngáp một cái, cảm thấy không thú vị mà nói: "Còn tưởng rằng có bao nhiêu kẻ để giết, hiện tại xem ra cũng chỉ có vậy."

Nói xong, Dạ Huyền hai tay đút túi, trở lại vị trí của Hoàng Cực Tiên Tông.

"Đại sư huynh quá ngầu!"

Vừa quay đầu lại liền thấy mọi người Hoàng Cực Tiên Tông mặt đầy sùng bái nói.

Đừng nói người khác, ngay cả ba người Lưu Thiên Hạo, Hoàng Triển, Văn Lâm cũng đều lộ vẻ khâm phục.

Thực lực của Dạ Huyền đã triệt để chinh phục bọn họ.

"Tỷ phu, ngươi lợi hại quá!"

Chu Băng Y hoạt bát nhảy tới trước mặt Dạ Huyền, hưng phấn vung nắm đấm nói: "Tỷ phu, ngươi xem ta tu luyện Hạo Nhiên Khí xong có thể lợi hại như ngươi không?"

"Đương nhiên rồi, khẳng định còn lợi hại hơn ta nữa." Dạ Huyền cười nói.

"Thật hay giả?!" Chu Băng Y trợn to hai mắt, vẻ mặt ngốc manh.

"Đương nhiên là giả." Dạ Huyền không chút lưu tình nói.

"Oa, ngươi cái đồ lừa gạt này!" Chu Băng Y tức khắc xìu xuống, thoáng chốc lại tức giận trừng Dạ Huyền một cái rồi chạy về, vừa chạy vừa nói: "Ta theo tỷ tỷ tu luyện, khẳng định cũng có thể lợi hại như vậy!"

Dạ Huyền cười không nói.

Trên thực tế, nếu như Chu Băng Y thật sự bình tĩnh lại tu luyện Hạo Nhiên Khí thì tuyệt đối sẽ phi thường đáng sợ.

Chỉ có điều Chu Băng Y trời sinh tính tình hiếu động nhảy nhót, không quản được chính mình.

Còn cần trưởng thành.

Dạ Huyền ngược lại cũng không vội chỉ bảo, sau này còn nhiều thời gian, vấn đề không lớn.

"Mấy tiểu cô nương này, hy vọng các ngươi sau này có thể đứng bên cạnh ta, giúp ta một tay nha..."

Dạ Huyền trong lòng thầm nghĩ.

Cuộc phong ba này tạm thời xem như đã được trấn áp xuống.

Lúc này chính là chờ đợi kim trì mở ra vào ngày mai.

Dạ Huyền ngược lại không hề thả lỏng cảnh giác.

Khi thấy người thanh niên bình thường phía sau Hoa Vân Phi, Dạ Huyền liền biết sau khi tiến vào kim trì tuyệt đối sẽ không thuận lợi như vậy.

Bất quá tạm thời mà nói thì ngược lại không có nguy hiểm gì.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play