Đường Tư Vũ ngây mặt ra, không dám tin nói: "Ngài là..."
"Công tử?!"
Dạ Huyền chẳng hề bận tâm hình tượng, ngồi bệt xuống đất dụi dụi đôi mắt đã cười đến chảy nước mắt, trên mặt vẫn còn nguyên nụ cười, ngẩng đầu nhìn Đường Tư Vũ đang ngây mặt ra, vừa muốn khóc lại vừa muốn cười, chậm rãi nói: "Nha đầu ngốc, cuối cùng cũng nhớ ra công tử nhà ngươi rồi sao?"
Đường Tư Vũ lúc này đúng là chân tay luống cuống, vừa khóc vừa cười, đâu còn dáng vẻ Thánh nữ cao cao tại thượng nữa.
Nàng muốn nhào về phía Dạ Huyền, nhưng lại cảm thấy Dạ Huyền rất xa lạ, lại câu nệ đứng nguyên tại chỗ, muốn thi lễ nhưng lại không biết nên mở lời thế nào.
Bộ dạng kia đáng yêu cực kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT