Rầm rầm rầm ———— Từng tiếng động trầm đục truyền đến.
Khắp nơi đều là tiếng kêu rên thảm thiết.
Nửa nén hương sau.
Dạ Huyền một mình đứng chắp tay, đám đệ tử còn lại thì lung tung ngã trên mặt đất, gương mặt đều lộ vẻ thống khổ.
Trừ Đàm Thanh Sơn ra, tổng cộng 362 vị đệ tử cảnh giới Thần Môn tất cả đều bị đánh bại.
Không giống lần bị thua trước, lần này 362 vị đệ tử cảnh giới Thần Môn đồng thời ra tay, nhưng vẫn thảm bại như cũ, thậm chí không một ai chạm được vào Dạ Huyền, tất cả đều bị đánh bay.
Đến lúc này, toàn bộ đệ tử cảnh giới Thần Môn của Hiên Viên Phong mạch đều bại dưới tay Dạ Huyền.
Đây là chiến tích kinh người đến mức nào.
Chỉ cần dựa vào điều này là có thể nói rõ một vấn đề.
Dạ Huyền tuyệt đối là đệ nhất nhân trong cảnh giới Thần Môn của toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông!
Mặc dù nói Hiên Viên Phong mạch là nhánh yếu nhất trong cửu đại phong mạch của Hoàng Cực Tiên Tông, nhưng phải biết rằng, lần đối chiến này là do toàn bộ đệ tử cảnh giới Thần Môn của Hiên Viên Phong mạch liên thủ.
Chiến lực như vậy, cho dù là đệ tử cảnh giới Thần Môn mạnh nhất trong các đại phong mạch mạnh khác của Hoàng Cực Tiên Tông cũng tuyệt đối không chống đỡ nổi.
Nhưng Dạ Huyền không những chống trụ được, mà còn đánh bại hơn ba trăm vị đệ tử cảnh giới Thần Môn.
Mà bản thân Dạ Huyền có thể nói là không hề tổn hao chút nào.
Chênh lệch bậc này có thể nói là kinh khủng!
Thực lực như thế tuyệt đối xứng đáng là đệ nhất nhân của cảnh giới Thần Môn!
"Đáng sợ nhất là hắn mới ở cảnh giới Thần Môn tứ trọng..." Tề Vân Bùi âm thầm hít một ngụm khí lạnh.
Cảnh giới Thần Môn tứ trọng đã có thể xưng là đệ nhất nhân của cảnh giới Thần Môn, nếu như hắn bước vào cảnh giới Thần Môn đỉnh phong thì sẽ là khái niệm gì?
Tề Vân Bùi không cách nào tưởng tượng nổi.
Trên thực tế, Tề Vân Bùi cũng không biết Dạ Huyền còn chưa hề sử dụng toàn lực, hắn thậm chí ngay cả Thần Môn cũng không mở ra, cũng không dùng đến Hư Thần Giới Chi Linh.
Nếu như vận dụng Hư Thần Giới Chi Linh, đừng nói là cảnh giới Thần Môn, cho dù là cảnh giới Đạo Thai, Minh Văn cũng không chắc có thể chống nổi thế công của Dạ Huyền.
"Ai, quá yếu, một người có thể đánh cũng không có."
Dạ Huyền thở dài, càng nói giọng thất vọng.
Điều này khiến những đệ tử bị Dạ Huyền đánh ngã đều hận đến nghiến răng, tên gia hỏa kia thực sự quá đáng ghét.
Chỉ tiếc bọn họ không phải đối thủ của hắn, bằng không nhất định phải đánh cho tên gia hỏa kia răng rơi đầy đất!
"Bây giờ ta nói các ngươi là 'đở không nổi tường bùn nhão', còn có ý kiến gì không?"
Dạ Huyền nhìn quanh một vòng, chậm rãi nói.
"Có thành kiến!" Tiếng Dạ Huyền vừa dứt, giọng Chu Hiểu Phi lại vang lên, hắn nhìn chằm chằm Dạ Huyền, mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn nói: "Ngươi đúng là rất mạnh, nhưng nếu đánh không lại ngươi liền là 'đở không nổi tường bùn nhão', vậy có thể nói toàn bộ cảnh giới Thần Môn của Hoàng Cực Tiên Tông không một ai không phải!"
Dạ Huyền liếc Chu Hiểu Phi một cái, cười híp mắt nói: "Lời này của ngươi nói không sai chút nào, trong mắt ta, hơn nửa đệ tử của cửu đại phong mạch trong toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông đều là 'đở không nổi tường bùn nhão'."
"Có điều các ngươi tương đối may mắn vì gặp được ta."
"Lời này là có ý gì?" Chu Hiểu Phi có chút không hiểu.
Là đang sỉ nhục bọn họ sao?
Bị đánh đến không phân biệt nổi phương hướng mà còn gọi là may mắn sao?
Dạ Huyền nở một nụ cười rạng rỡ, chậm rãi nói: "Bởi vì đám bùn nhão khác không ai muốn đỡ, còn các ngươi, tối thiểu còn có người tốt như ta đây tới dìu dắt các ngươi."
Sắc mặt mọi người đều có chút khó coi.
Dạ Huyền mở miệng một tiếng 'đở không nổi tường bùn nhão' quả thực khiến trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể làm gì, ai bảo bọn họ không phải đối thủ chứ?
Ở thế giới này, vốn chính là cường giả vi tôn!
"Thánh nữ điện hạ, Dạ Huyền cô gia đến đây là chuẩn bị làm gì vậy?" Tề Vân Bùi đi tới bên cạnh Chu Ấu Vi, khẽ dò hỏi.
Nói thật, hắn vẫn chưa hiểu rõ Dạ Huyền đến đây muốn làm gì.
Giọng Chu Ấu Vi uyển chuyển êm tai như tiếng suối chảy róc rách: "Ngươi cứ xem tiếp sẽ biết."
"Được rồi." Tề Vân Bùi bất đắc dĩ nói.
Nếu Thánh nữ không nói, hắn cũng hết cách, chỉ có thể tiếp tục xem.
"Lần này, ta sẽ chọn ra mười người từ trong số các ngươi, do ta tự mình chỉ bảo, sau đó dẫn các ngươi đi giao đấu với đệ tử cảnh giới Thần Môn của mấy đại phong mạch khác trong Hoàng Cực Tiên Tông."
Dạ Huyền vừa cười vừa nói: "Ngoài ra, ta sẽ nói rõ một điểm, thắng bại của các ngươi liên quan đến vị trí Thủ tịch đại đệ tử của ta.
Nếu các ngươi thua đệ tử cảnh giới Thần Môn của phong mạch khác, vậy thì vị trí Thủ tịch đại đệ tử của ta cũng coi như xong."
"?!"
Lời Dạ Huyền nói ra tức khắc khiến rất nhiều đệ tử có mặt đều ngây người.
Chuyện này lại liên quan đến nhiều thứ như vậy sao?!
"Liên quan đến vị trí Thủ tịch đại đệ tử của cô gia?" Tề Vân Bùi cũng đột nhiên kinh ngạc, có chút khó tin.
Nếu thật sự như lời Dạ Huyền nói, vậy tại sao hắn lại tới Hiên Viên Phong mạch chọn đệ tử?
Đây không phải rõ ràng là nhận thua sao?
Ai mà không biết Hiên Viên Phong mạch là nhánh yếu nhất trong cửu đại phong mạch? Tới Hiên Viên Phong mạch chọn đệ tử, đây không phải nhận thua thì là gì?
Không chỉ Tề Vân Bùi, mà toàn bộ đệ tử cảnh giới Thần Môn của Hiên Viên Phong mạch đều nghĩ như vậy.
Bọn họ vô cùng không hiểu quyết định này của Dạ Huyền.
"Hắc hắc, ngươi tìm chúng ta, vậy thì vị trí Thủ tịch đại đệ tử này của ngươi chắc chắn là khó giữ rồi." Chu Hiểu Phi cũng nhếch miệng cười toe toét, lộ vẻ gian xảo.
Không ít người đều lộ ra nụ cười không có ý tốt.
Lúc trước Dạ Huyền này đã dùng đủ mọi cách sỉ nhục bọn họ, hôm nay lại nói những lời này, đây không phải là cho bọn họ cơ hội trả thù sao?
Dạ Huyền dường như không nghe thấy lời Chu Hiểu Phi nói, thản nhiên nói: "Đây là một cơ hội hiếm có, có thể vì Hiên Viên Phong mạch lấy lại danh dự hay không là xem các ngươi.
Còn các ngươi định làm gì, ta không quan tâm."
"Ngươi nói những thứ này không phải là vì để ý vị trí Thủ tịch đại đệ tử, muốn chúng ta vì ngươi liều mạng sao!" Chu Hiểu Phi hừ lạnh nói.
"Đúng vậy, đúng vậy, ngươi vừa mới đánh chúng ta thảm như vậy, thật sự cho rằng chúng ta sẽ giúp ngươi sao?"
Các đệ tử khác cũng lên tiếng nói.
Nhưng nhiều đệ tử hơn lại rơi vào trầm mặc.
Có thể được Dạ Huyền chỉ bảo, điều kiện này nếu đặt ở trước đây chắc chắn không ai quan tâm.
Nhưng sau khi giao đấu với Dạ Huyền, bọn họ phát hiện thực lực của Dạ Huyền vượt xa tưởng tượng, nếu thật sự có thể học được gì đó từ tay hắn, vậy cũng không lỗ...
"Ta đã nói các ngươi làm thế nào là chuyện của các ngươi, bây giờ ta muốn bắt đầu chọn người." Dạ Huyền cười ha hả nói.
Hắn nắm chắc tâm lý của đám người này, qua trận chiến đấu lần này, Dạ Huyền biết trong số họ có rất nhiều người thật sự vẫn muốn làm vẻ vang cho Hiên Viên Phong mạch.
Chỉ có điều thực lực của bọn họ không cho phép, chỉ đành hữu tâm vô lực.
Lâu dần, bọn họ cũng trở nên chết lặng.
Nhưng nếu thật sự cho bọn họ một tia hy vọng, chắc chắn sẽ có rất nhiều người trong số họ bằng lòng nắm lấy.
Có được những điều này là đủ rồi!
"Ngươi tên là Chu Hiểu Phi đúng không? Ngươi là người đầu tiên." Dạ Huyền chỉ đích danh Chu Hiểu Phi trước tiên.
"Ta?!" Chu Hiểu Phi tức khắc ngây người.
Hắn đã rõ ràng muốn chơi khăm Dạ Huyền, vậy mà Dạ Huyền lại chọn hắn?
"Chu Hiểu Phi, ngươi cố gắng lên, nhất định phải khiến tên này hối hận vì đã chọn ngươi!" Có đệ tử bên cạnh cổ vũ nói.
Chu Hiểu Phi cũng không nhịn được lộ ra nụ cười gian xảo, "Ta nói cho ngươi biết, ngươi chọn ta, ta nhất định sẽ chơi ngươi!"
Dạ Huyền nhìn về phía Chu Hiểu Phi, lộ ra nụ cười đầy ẩn ý, không để tâm đến hắn.
"Đàm Thanh Sơn."
Dạ Huyền tiếp tục chọn người.
Nghe thấy tên mình, Đàm Thanh Sơn hơi chấn động, hắn có chút lo lắng bất an, chắp tay nói với Dạ Huyền: "Đại sư huynh, sư đệ sợ rằng sẽ trở thành gánh nặng cho huynh, huynh chọn người khác đi."
"Không sao, ta tin tưởng ngươi." Dạ Huyền cười nhạt.
Ngay sau đó, Dạ Huyền lại lần lượt chọn thêm tám người.
Tổng cộng mười người.
Trong đó, Chu Hiểu Phi yếu nhất, chỉ có Thần Môn ngũ trọng, mạnh nhất là Đàm Thanh Sơn, Thần Môn bát trọng.
Tám người còn lại đều ở cảnh giới Thần Môn thất trọng.
Đội hình này nếu đặt ở bên trong Hiên Viên Phong mạch thì coi như không tệ.
Nhưng nếu so với cửu đại phong mạch khác, e rằng không có cách nào đánh lại...
Bởi vì trong số đệ tử cảnh giới Thần Môn của cửu đại phong mạch khác có không ít người ở cảnh giới Thần Môn cửu trọng và Thần Môn đỉnh phong.
Nếu thật sự đối đầu, e rằng chỉ vừa chạm mặt là đội hình của Dạ Huyền sẽ tan vỡ.
"Tất cả lui xuống chuẩn bị một chút, ngày mai vào giờ này tập trung tại đây, đến lúc đó ta sẽ dẫn các ngươi đi làm quen đối thủ." Dạ Huyền chọn xong người, phất tay nói.
Mọi người lúc này mới lần lượt giải tán.
Những người được Dạ Huyền chọn trúng thì tâm trạng nặng nề rời đi.
Đợi mọi người giải tán hết, Tề Vân Bùi không nhịn được mở miệng nói: "Cô gia, ngài thật sự muốn chọn bọn họ sao?"
Mặc dù không biết tình huống cụ thể là gì, nhưng biết được chuyện này liên quan đến vị trí Thủ tịch đại đệ tử của Dạ Huyền, hắn vẫn không nhịn được dò hỏi một phen.
Hắn đã thấy được sự cường đại của Dạ Huyền, cảm thấy Dạ Huyền ngồi ở vị trí Thủ tịch đại đệ tử cũng không có gì sai, hắn tin tưởng Dạ Huyền sớm muộn gì cũng sẽ trở thành một trong những đệ tử xuất sắc nhất Hoàng Cực Tiên Tông, thậm chí không kém gì Chu Ấu Vi!
"Tề đường chủ, lời này của ngài sao lại khiến ta có cảm giác ngài không tin tưởng vào đệ tử của chính phong mạch mình vậy?" Dạ Huyền cười như không cười nhìn về phía Tề Vân Bùi.