Trong quặng mỏ, Tất Phương cẩn thận dò dẫm từng bước, tay giơ cây đuốc. Cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi vẫn còn rõ mồn một trước mắt, khiến tốc độ khám phá hang động càng trở nên chậm chạp. Đường hầm trước sau như một âm u đáng sợ, và sự tấn công bất ngờ vừa rồi càng làm tăng thêm cảm giác nguy hiểm không xác định cho mọi người.
Đã nửa ngày trôi qua, nhưng không ai tìm thấy một viên kim cương nào có thể lấp lánh, lúc này hầu như mọi người đều không còn hy vọng quá lớn. Thời gian dài đối mặt với môi trường tối tăm, ánh lửa lại không ổn định, lúc ẩn lúc hiện, đôi mắt cũng trở nên mỏi mệt vô cùng. Nghĩ lại cũng phải, quặng mỏ này không biết đã bị bỏ hoang bao nhiêu năm. Nhìn những thiết bị và đèn dầu hỏa bị vứt lăn lóc ở các góc, trông cứ như đã bị bỏ mấy chục năm. Trong khoảng thời gian đó có người nào vào đây không, cũng chẳng ai biết. Ngay cả khi không có, liệu những người bỏ chạy lúc trước có lòng tốt để lại thứ gì quý giá không?
• "Mờ quá, mắt tôi sắp mù rồi, hay là dừng khám phá hang động ở đây thôi."
• "Cũng gần ba tiếng rồi, chẳng có gì cả."
• "Thật sự có kim cương, sao có thể đến lượt chúng ta chứ."
"Cũng đúng." Tất Phương cũng muốn bỏ cuộc, chẳng qua không tìm được đầu mối gì mà đi ra ngoài thì có vẻ không đầu không đuôi, nên anh cứ ngượng nghịu không dám đề nghị. Trong hang vốn đã oi bức, cây đuốc còn không ngừng cháy và bốc khói đen. Vào được nửa ngày, hoàn toàn là công cốc, lại vừa nóng vừa mệt.
"Đi thêm mười lăm phút nữa, nếu vẫn không thấy gì, chúng ta sẽ quay về."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT