Ve sầu trong giỏ tre vẫn bò lổm ngổm, dày đặc, chắc chắn sẽ khiến người sợ côn trùng phát điên. Những con này đều được Tần Phương bắt về để làm bữa trưa. Chúng thực sự là nguồn protein dồi dào.
"Thân ve sầu chứa nhiều chất dinh dưỡng, hàm lượng protein thô trên 70%, chất béo khoảng 7%. Vitamin và các nguyên tố vi lượng hữu ích đều cao hơn các loại thịt thông thường, có thể gọi là vua protein trong thực phẩm hiện nay."
"Các bạn cũng không cần sợ hãi, có ai đã ăn thử món này chưa? Ngon lắm đấy."
"Tôi ăn rồi!" "Lấy ra đi, mau lấy ra, tôi phát điên mất!" "Cho tôi xem nữa là tôi unfollow đấy, anh xem mà làm đi!" "Rôm rốp giòn, rôm rốp thơm!"
"Ha ha ha." Tần Phương cười lớn, "Nỗi sợ côn trùng của con người thật ra cũng giống như rắn, đều là những thứ được khắc sâu vào gen. Trừ côn trùng, rắn, sư tử hổ báo cũng đều như vậy."
"Chẳng qua sư tử hổ báo ít thấy, bản năng của chúng ta đã quên gần hết, thậm chí nhìn thấy con non của chúng còn cảm thấy đáng yêu. Nhưng nếu thực sự không có phòng hộ mà đối mặt, rất nhiều người có thể sẽ sợ đến mức tè ra quần."
"Biết đâu đợi đến mấy ngàn năm sau, côn trùng cũng không còn xuất hiện nhiều, chúng ta cũng sẽ quên đi nỗi sợ hãi đối với chúng, thậm chí cảm thấy đáng yêu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play