Bên ngoài doanh trại chính, ngày càng nhiều người bước ra. Họ không phải để leo núi, mà là để xem người duy nhất được cấp phép trong năm nay trông như thế nào. Một người đàn ông da trắng nhổ nước bọt bên chân Tất Phương, nhưng Tất Phương thậm chí không thèm liếc mắt nhìn đối phương.
“Nhớ ký giấy hiến xác nhé!” Có người rướn cổ hò to, sau đó lại phá lên cười lớn, “Ôi, tôi quên mất, chắc không ai muốn dùng nội tạng đã đông cứng đâu! Ha ha ha.”
Một tràng cười vang vọng khắp doanh trại, nhưng Tất Phương dường như không nghe thấy, cũng không nhìn thấy, chỉ tiếp tục tiến lên.
Giày tuyết giẫm lên nền tuyết kêu kẽo kẹt, móng vuốt băng để lại những lỗ sắc nhọn trên mặt đất.
“Cố lên!”
Một tiếng gầm át đi tiếng ồn ào của mọi người. Mọi người quay lại nhìn, đó là một người châu Á. Là đồng đội của người đàn ông đó ư? Mọi người thầm nghĩ. Tiếng cười không dừng lại, ngược lại còn càng trở nên ngông cuồng hơn.
“Cố lên!” Lại là một tiếng gào thét. Là một người châu Á, mập mạp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play