"Thế nào? Đây là số mấy?"
"Ba! Tôi không phải thằng ngốc."
"Đây không phải sợ cậu bị đâm ngốc sao."
Tất Phương cười cười, tất cả mọi người đều bình an vô sự, khiến áp lực trong lòng anh giảm đi. Oxy tạm thời không đáng lo, tính mạng mọi người cũng được đảm bảo. Có thể nói, trừ việc bị chôn vùi, mọi thứ đều ổn.
Diêu Tuấn một tay đẩy ngón tay Tất Phương ra, lảo đảo đứng dậy, bật đèn đội đầu, lại phát hiện bốn phía đều là tường tuyết, phía sau lại là vách đá cứng rắn.
"Chúng ta bị làm sao vậy?"
Balan bên cạnh cũng bị mất trí nhớ tạm thời, càng không thể nhớ nổi chuyện gì đã xảy ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play