Tất Phương mở ba lô, thay chiếc áo gió dính đầy bùn lầy bằng một chiếc áo khác, rũ bỏ đất cát rồi lại khoác áo khoác chuyên dụng, để chống chọi với gió lạnh.
Máy bay không người lái bay lên cao, tần suất bình luận của khán giả đột ngột giảm xuống.
Ở phòng điều khiển, Vương Dũng Ba không hiểu lý do. Bây giờ là 8 giờ tối, lẽ ra đây phải là thời điểm lượng người xem sôi động nhất, vậy mà sao lại giảm đột ngột như vậy?
Khi nhìn thấy hình ảnh từ phòng phát sóng trực tiếp, anh ta chết lặng.
Dưới bầu trời đêm.
Tất Phương bước đi trên lớp cát lạnh lẽo, phía trên đầu là dải Ngân Hà vắt ngang bầu trời. Những bóng đen di chuyển trên mặt đất là những đám mây che khuất ánh trăng.
Gió thì thầm ngân nga, tựa như một khúc ca cổ xưa, giống như những ký tự tượng hình khắc trên cột đá cổ kính, tồn tại từ trước khi thế giới được hình thành.
Đó là ngôn ngữ mà vị thần tự nhiên dùng để hát khi một mình tạo ra thế giới này.
Gió ở khắp mọi nơi, làm dịch chuyển cồn cát, phong hóa những tảng đá khổng lồ, và thủ thỉ kể câu chuyện của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT