Cũng bởi vậy, hắn tránh đi ánh mắt nên không chú ý tới, trên mặt Giang Đường đang nổi lên một mảng hồng kỳ lạ.
“Mặc quần áo vào đi.” Tống Huyền giọng điệu lạnh lùng, “Cứ thế này đi, Tống Sơn sẽ phát hiện ra sao?”
“Sẽ không đâu.” Giang Đường vơ lấy quần áo, giọng nói khàn khàn.
Cậu đứng dậy, phía sau cuồn cuộn một khối sương đen lớn, ngưng kết thành hình dáng một thiếu niên mảnh khảnh, chiếm cứ vị trí trên giường.
“Cứ để nó nằm ở đây thay tôi là được.” Giang Đường khản tiếng nói, “Chúng ta —— ưm!”
Cậu đột nhiên khẽ kêu lên một tiếng, mặt lộ vẻ đau đớn.
Tống Huyền trong lòng căng thẳng: “Làm sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT