Hắn nghe thấy giọng tà linh, mềm mại và mang theo ý cười: “Đến đây cùng ta uống một chén đi.”
Quỷ sương mù tan đi, trước mắt là một tòa nhà cửa bỏ hoang.
Xung quanh nhà cửa hoang tàn vắng vẻ, trong sân mọc đầy cỏ dại cao ngút, phòng ốc cháy đen như than, nhưng vẫn kiên cường không hoàn toàn sụp đổ.
Hai người dừng chân ở cửa chính, Giang Đường ngước mắt nhìn chăm chú cánh cửa đã không còn nhận ra nguyên dạng, sau một hồi mới nhấc chân bước vào trong.
Tống Huyền theo sát bước chân tà linh, ánh mắt quét một vòng quanh đó, cuối cùng lại trở về trên bóng dáng tà linh trước mặt.
Bóng đêm mông lung, ánh trăng dường như phủ lên thân ảnh tà linh một tầng lọc mềm mại, vạt áo lay động cũng thiếu đi vài phần sắc bén thường ngày.
Không biết có phải ảo giác hay không, Tống Huyền luôn cảm thấy bóng dáng ấy toát lên một tia thương cảm.
Hắn đại khái đoán được tòa nhà này là nơi nào.
Giang Đường vẫn luôn trầm mặc, xuyên qua sân lớn cỏ dại lan tràn, dừng lại trước cửa chính, giơ tay chần chừ một lát rồi đẩy cánh cửa cháy đen ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT