Cố Vọng trầm tư một lát về câu nói "khinh xà quá đáng", cuối cùng khi thanh niên nôn khan lần thứ ba, hắn mới phản ứng lại rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Cố Vọng im lặng một lúc, rồi trong lòng khẽ thở dài: “Xin lỗi, là bần tăng đã không suy nghĩ chu toàn.”
Hắn chỉ nhớ Giang Đường cũng là yêu tu, mà lại quên mất tiểu thanh xà này bị nhốt trong sơn động trăm năm, cho dù ngày thường có vẻ tinh thần đến mấy, thân thể tất nhiên cũng đã suy nhược, không chịu nổi những kích thích và xóc nảy như vậy.
Giang Đường chống tay trên bờ suối, những hòn đá nhỏ vụn sắc nhọn găm vào lòng bàn tay đau đớn, một lúc lâu sau mới miễn cưỡng hít thở bình thường.
Cố Vọng do dự hai giây, lấy ra một tiểu bình sứ đưa cho cậu: “Nếu vẫn thấy không khỏe, có thể dùng một viên đan này.”
Giang Đường xua xua tay với hắn, cúi lưng nâng một vốc nước suối lên rửa mặt, độ lạnh hơi buốt làm ướt gò má, mang đi hơi nóng hừng hực trên khuôn mặt.
Khuôn mặt tinh xảo, mang theo mị ý câu người đặc trưng của tộc xà yêu, đang phiếm một mảng đỏ ửng khiến người ta mơ màng, lúc này bị nước làm ướt, màu đỏ cũng không hề thuyên giảm, ngược lại vì những bọt nước trong suốt chảy xuống, càng hiện lên vài phần sắc thái kiều diễm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play