Hắn nhắm mắt lại, trong lòng thầm niệm vài lần: “Hắn là tà linh, là tà linh trợ Tống gia làm ác.” Sau vài lần như vậy, nỗi lòng nóng nảy trong lồng ngực mới dần bình phục.
Tống Huyền hạ thấp biểu cảm, nhân lúc tà linh còn chưa ra khỏi phòng tắm, liền xoay người đi ra ngoài phòng nghỉ.
Tiếng bước chân xa dần khỏi cửa phòng tắm, Giang Đường mặc áo choàng tắm, tâm trạng rất tốt, khe khẽ ngân nga một điệu nhạc không thành khúc.
Cuộc đối thoại vừa rồi không kích hoạt tính năng che chắn từ ngữ, vì vậy 233 chỉ kích hoạt hiệu ứng thị giác làm mờ, nhưng vẫn có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài.
Nó hồi tưởng lại cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, khuôn mặt nhỏ mũm mĩm tràn đầy nghi hoặc: “... Ký chủ, sao ta lại có cảm giác ngươi đang trêu đùa mục tiêu nhiệm vụ?”
Giang Đường: “Ồ? Thật sao?”
Giọng nói non nớt của 233 đầy vẻ chần chừ: “Hình, hình như là vậy?”
“Không cần hình như.” Giang Đường khẽ cười một tiếng: “Ta chính là đang trêu đùa hắn.”
“!!!” 233 kinh ngạc, ngay sau đó cẩn thận hỏi: “Nhưng ký chủ trước đây không phải nói, không cần ‘pháp chữa lành tình yêu’ sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT