Một người một yêu đứng lại cực gần.
Giữa hơi thở, Giang Đường gần như có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt tỏa ra từ người Cố Vọng, là hương trúc thanh nhã, còn mang theo một chút trầm hương.
Rất dễ chịu, là mùi hương vô cùng phù hợp với Cố Vọng.
Bị Cố Vọng ngăn lại, Giang Đường không tiến tới nữa, đầu lùi về sau, vài giọt nước lạnh lẽo lại theo ngọn tóc rơi xuống, vừa vặn nhỏ vài giọt trên mu bàn tay Cố Vọng.
Bàn tay trắng nõn, khớp xương rõ ràng kia không hề nhúc nhích, thậm chí không có nửa phần run rẩy, dường như không cảm nhận được vài giọt nước lạnh lẽo kia.
"Quả nhiên là một hòa thượng, thật sự không thú vị." Giang Đường cười nhạt một tiếng, "Nhưng mà như vậy đều có thể ngăn được ta, tiểu hòa thượng, ngươi thật sự không nhìn thấy gì sao?"
"Đôi mắt bần tăng không thể nhìn thấy vật, không có nghĩa là những giác quan khác của bần tăng cũng mất đi hiệu lực." Cố Vọng mặt không đổi sắc, đôi môi nhạt màu khẽ khép mở, "Thí chủ, xin đừng lấy những chuyện này để trêu đùa bần tăng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play