Hồ nước chỗ An Dạ càng lúc càng cạn, do hình thành xoáy nước trong rỗng ngoài cao, tạo ra một thứ có hình mũi khoan giữa không gian.
Tốc độ xoay tròn nhanh như vậy khiến An Dạ bị choáng đầu hoa mắt, suýt thì phun cả mật ra, thức ăn còn sót lại trong dạ dày đều nôn ra hết, cô ở bên trong lốc xoáy bị quăng quật rất đau, tựa như móc lưỡi câu vô cục đá vậy, cố gắng bám vào để không bị rơi xuống.
Tay trái An Dạ vòng qua vài vòng dây thừng để mượn lực, một bên kéo lấy đoạn dây đằng xa, vừa kéo vừa thả, cố gắng trèo lên cột buồm trước khi dây thừng đứt để leo vào bên trong chiếc thuyền.
Nhưng mà bò kiểu này cũng không dễ hơn leo núi là mấy, trong tay hay dưới chân cô đều không có chỗ mượn lực, chỉ dựa vào lực cánh tay để leo lên, cộng thêm lực đẩy của gió mạnh sóng lớn, thật sự là khó càng thêm khó.
An Dạ vẫn chưa từ bỏ, trong đầu cô tưởng tượng đến vẻ mặt Bạch Hành, hình như tiếng sóng bên tai cũng mang theo giọng nói trầm thấp mơ hồ của anh. Cô nhắm chặt hai mắt, bò từng chút một về phía trước.
"Rắc!"
Âm thanh đứt đoạn của dây buồm càng lúc càng lớn, sắp đứt làm hai rồi. Hai tai cô ong ong, ngay cả mắt cũng không thể mở, vận tốc của cơn lốc tăng lên, gió cao sóng gào nhanh chóng quăng cô qua một bên mạn thuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT