Buổi sáng ngày hôm sau, khi An Dạ thức dậy thì Bạch Hành đã hâm nóng một ly sữa bò giúp cô rồi.
"Cảm ơn." An Dạ đối với người dậy sớm bận bịu kia bày tỏ một câu, sau đó lại nói: "Tôi cảm thấy chúng ta nên điều tra rõ ràng hơn chuyện của cô gái họ Cao kia. Nói hơi khoa trương chứ tôi cảm thấy cô ta đã hạ lời nguyền nào đó với tôi nên búp bê mới đi theo tôi, có ý định mưu hại tôi, đây là một vụ án không thể tưởng tượng nổi!"
Bạch Hành im lặng suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu từ vụ án 5 năm về trước xem cha cô ta chết như thế nào. Chuyện này mà tìm Tiểu Chu thì vô dụng, không ai báo án, thi thể cũng đã bị hỏa táng, điều tra sẽ khó khăn một chút."
"Hừ! Dù sao cũng phải thử mới biết, tôi không muốn chết trẻ như thế này!" An Dạ có chút tiều tụy, hiển nhiên là do ngủ không đủ giấc, quầng thâm dưới mắt thật đậm, lộ ra sắc xanh đen nhợt nhạt. Quả nhiên thể chất của cô không thích hợp với việc thức khuya.
Rất nhanh, An Dạ đã chuẩn bị xong tất cả rồi cùng ra cửa với Bạch Hành.
Thấy anh vẫn còn đeo cặp mắt kính đêm qua làm An Dạ tò mò hỏi: "Anh bị cận thị hả?"
"Loạn thị nhẹ nhưng mà không sao."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play