Thời gian trôi qua một cách chậm rãi, đến khi An Dạ tỉnh lại một lần nữa thì bầu trời ngoài kia dường như cũng đã sáng. Cô có thể nhìn thấy một tia sáng yếu ớt xuyên thấu qua khe cửa nhỏ.
Ánh mặt trời chiếu lên mặt đất giống như một tấm hình bị cắt nát bươm, chẳng có hình dạng nào là hoàn chỉnh.
An Dạ đoán ở cửa chính, cũng chính là chỗ cầu thang hẳn là có một cái cửa sổ cực lớn đi? Nên khi ánh mặt trời xuyên thấu qua đó chiếu vào, có lẽ là bị thảm thực vật bên ngoài bao trùm, ánh sáng xuyên qua cành lá chiếu vào bên trong đều là hình ảnh rách nát lỗ chỗ.
Nếu có cầu thang thì đây là ở trên cao, mà chỗ cao còn bị cây cối bao trùm một diện tích lớn có nghĩa nơi đây là một toà nhà cao tầng bị bỏ hoang.
Ngẫm lại thì cũng đúng, dù cô ả kia không thèm để ý tới chuyện có thể bị bắt nhưng là người đưa ra trò chơi, cô ta nhất định phải tìm một vị trí hoàn mỹ để điều hành nó.
Nếu là nơi có nhiều người qua lại thì rất dễ bại lộ, đương nhiên không được. Thế cho nên phải tìm một chỗ nào đó hoang phế xa xôi.
Địa phương chưa được khai phá hẳn là một lựa chọn khá lý tưởng — đương nhiên những điều này cũng chỉ là phỏng đoán của An Dạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT