Dường như anh ta có một tình yêu sâu sắc đối với pizza, mỗi lần cắn một miếng là sẽ kéo ra một nhúm sợi pho mát màu trắng thật dài, dinh dính đầy co dãn. Bên trên bánh pizza có nhiều nguyên liệu khác nhau, đã được nướng qua nên mang theo độ bóng và ánh sáng khác biệt khiến người ta thèm nhỏ dãi không thôi.
Huống chi nhìn tướng ăn của anh ta là có thể nhìn ra độ ngon của món ăn này đến cỡ nào, người nhìn sẽ không tự giác chảy nước bọt, bụng thì đói đến nỗi kêu vang, sẽ không kiềm được mà ăn theo anh ta.
An Dạ ăn chút trái cây lót bụng, sau đó lấy một bát salad xuống, trọng lượng trên cân lập tức giảm bớt 0,5kg, thế nhưng bát salad tôm thịt này đã khiến cô đủ no, làm sao mà ăn hết cả đống này cho nổi?
Thật ra nếu muốn ăn thì con người cũng có thể nuốt hết tất cả mấy thứ này.
Chỉ cần bắt buộc chính mình không phát ra tín hiệu ăn no, không suy xét đến cảm giác chướng bụng, chỉ quan tâm đến khả năng nuốt xuống, cứ máy móc mà nuốt là có thể khiêu chiến sự cực hạn.
Nhưng nếu một khi thành dạ dày bị phình lên đến hết cỡ sẽ bị nứt ra hoặc có thể sản sinh cơ chế tự bảo vệ là nôn ra ngoài.
An Dạ ăn salad xong lại cẩn thận lấy một mẩu bánh mì từ trên cân xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT