Nhưng đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, cho dù là đi bát cấp, hoặc là cửu cấp Tinh Vẫn Động, kỳ thật khác biệt cũng không lớn. Đám cương phong đó chỉ là hơi phiền phức một chút mà thôi, với nguyên thần của hắn, có thể dễ dàng phát hiện được gốc độ tấn công của đám cương phong đó hơn chiến sĩ Cự Thạch Nhất Tộc nhiều. Bát cấp, cửu cấp Tinh Vẫn Động, đối kháng đám cương phong, thỉnh thoảng còn phải điều động pháp lực trong cơ thể, ngược lại sẽ quấy nhiễu sự tu luyện của bản thân. Mà số Dạ Tinh Trúc này vốn đã vô cùng nặng, dưới trọng lực gia tăng trong Tinh Vẫn Động, cho dù chỉ là thất cấp, nhưng trên thực tế cũng có thể đạt tới hiệu quả của bát cấp, thậm chí cửu cấp.
Trên hai chân Lục Tiểu Thiên cột hai khối Dạ Tinh Trúc, trọng lực áp lên cơ thể lập tức gia tăng gấp hai lần. Lúc này nơi hắn đang đứng đã là địa phương sâu nhất bên trong thất cấp Tinh Vẫn Động, trọng lực gần gấp trăm lần. Tính thêm trọng lượng của Dạ Tinh Trúc, trọng lực mà Lục Tiểu Thiên phải thừa nhận lúc này tương đương với gần gấp hai trăm lần, đã đạt tới hiệu quả như trong bát cấp Tinh Vẫn Động. Trong tình trạng không hề điều động pháp lực trong cơ thể, Lục Tiểu Thiên cảm giác hành động của bản thân cũng có chút cật lực.
Sau khi hơi thích ứng với loại trọng lực vượt xa bình thường này, tốc độ bước đi của Lục Tiểu Thiên dần dần tăng nhanh, tới cuối cùng lại biến thành chạy bộ.
Mỗi lần khi cơ thể sắp tiêu hao hết sức lực, Lục Tiểu Thiên không hề trực tiếp ngồi xuống nghỉ ngơi, đả tọa, mà dốc hết khả năng khôi phục trong lúc đang chạy như vậy.
Lúc này tuy rằng không có hai người Thác Thanh Thạch và Thác Thanh Oanh bồi luyện, nhưng Lục Tiểu Thiên cũng không hề cảm thấy tịch mịch chút nào. Ngoại trừ siêu trọng lực dưới chân ra, Lục Tiểu Thiên lần nữa tu luyện những công pháp Xà Ưng Hổ Viên Hùng hình. Vốn có hai người Thác Thanh Thạch bồi luyện, các chiêu thức của Lục Tiểu Thiên đã dần dần biến trở nên hành vân lưu thủy. Lúc này dưới trọng lực càng thêm đáng sợ, lần nữa xuất hiện cảm giác ngưng trệ áp bách.
Trên mặt Lục Tiểu Thiên lộ ra một vẻ suy tư, xem ra những công pháp này cũng không phải hắn thật sự có thể tu luyện được tới mức độ lô hỏa thuần thục, chỉ do gặp được áp lực đủ lớn nên sơ hở mới dần lộ ra. Hắn có tu luyện thuần thục hơn nữa, ở trước mặt địch nhân thực lực cường đại, đều có trăm chỗ sơ hở. Nhưng đối với loại tình huống này, Lục Tiểu Thiên cũng không có biện pháp nào quá tốt, chỉ có không ngừng gia tăng trọng lực, tu luyện, lại tu luyện, tận hết khả năng giảm thiểu sơ hở của mình tới mức nhỏ nhất. Dù sao ngay cả bản thân tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng không phải không có sơ hở, chỉ là cảnh giới bản thân quá thấp, căn bản nhìn không thấy mà thôi.
Trong kết giới của hắn có đầy đủ đan dược, linh vật, Lục Tiểu Thiên cũng không lo lắng việc bản thân sẽ thiếu hụt tài nguyên, càng không giống như chiến sĩ của Cự Thạch Nhất Tộc. Thời gian ở trong Tinh Vẫn càng dài, bị những cơn cương phong đả thương, liền cần phải dưỡng thương thật tốt rồi mới có thể tiếp tục khổ tu. Ngay cả hai người Thác Thanh Thạch và Thác Thanh Oanh trước đó không ngừng bồi luyện với hắn, nếu không phải Lục Tiểu Thiên mấy lần xuất thủ đánh tan những cơn cương phong ập đến, hai người họ sớm đã bị thường, không thể nào trong thời gian ngắn như thế, thực lực tăng mạnh như diều gặp gió, thuận lời xông phá cảnh giới bát cấp chiến sĩ. Bởi thế hai người mới có lòng cảm kích Lục Tiểu Thiên như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT