Ngay cả y cũng có loại cảm giác này, mà Thác Bạt Hải còn bị đối phương một đòn chính diện bắt lấy. Dưới tình huống đã khiến cho địch nhân nổi sát ý, còn cường ép đi theo chỉ có gây ra thương vong không cần thiết.
Tộc nhân khác tuy rằng bị Thác Bạt Hồng ngăn cản, nhưng sự kích động của bọn họ, lại không cam tâm tình nguyện để đám người Lục Tiểu Thiên trực tiếp rời đi như thế.
Thác Bạt Hồng nói vài câu, sau đó sắc mặt trịnh trọng lấy ra một chiếc tù nhiều màu sắc, chiếc tù này cao bằng cả một người. Thác Bạt Hồng để nó ở trước miệng, dùng sức thổi một hơi.
"Tu . . . . ." Âm thanh sâu thẳm và thê lương từ trong chiếc tù đó truyền ra. Lúc này đã chạy đi hơn mười dặm, Lục Tiểu Thiên nghe được tiếng tù này, sắc mặt khẽ biến. Hắn có ngốc hơn đi nữa, cũng có thể đoán được đám quái nhân đó đang cầu viện binh.
"Đi mau!" Lục Tiểu Thiên nhìn lướt qua mấy người Dư Đông Bảo nói.
"Lục huynh xin yên tâm, cái mạng này của Hoắc Ưng ta là nhờ huynh cứu trở về, cho dù những quái nhân này giết ngược lại, đến lúc đó ta lại cùng bọn chúng giết một cách thống khoái." Hoắc Ưng sắc mặt hung ác nói.
"Tiểu hữu đã có thể hàng phục Long Sư thành linh thú, có thể không phải người thường có khả năng làm được. Cự Thạch Nhất Tộc ta rất là hiếu khách, nhất là đối với dạng tu sĩ tiềm lực vô hạn như tiểu hữu đây, tiểu hữu cần gì phải đi vội vã như vậy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play