"Còn nhìn cái gì, đi mau!" Một lão giả cầm quải trượng vỗ vào đầu người thanh niên bên cạnh quát.
"Vì sao?" Người thanh niên bên cạnh ôm đầu nói.
"Ngay cả Tác Mệnh lão quái cũng bị thiệt thòi lớn trong tay tên tu sĩ tóc bạc kia, lão tử ta và Tác Mệnh Anh Tăng cũng chỉ tương đương với nhau, không ai hơn ai. Lúc này không đi, lẽ nào cũng muốn lưu lại chịu nhục hay sao." Lão giả cầm quải trượng buồn bực giải thích."Sao lão phu ta lại thu một tên đồ đệ ngu xuẩn như ngươi hả." Nói rồi liền vỗ thêm một cái vào đầu tên đệ tử này.
"Chúng ta đâu thấy bọn họ chiến đấu qua, có lẽ là Tác Mệnh Anh Tăng trọng thương chưa hồi phục, không nguyện ý giao thủ với người này cũng nói không chừng." Người thanh niên bị đau, ôm đầu nói.
"Rắm chó, ngươi bị ngu à. Tám chín phần mười, hai chân của Tác Mệnh Anh Tăng chính là bị tên tu sĩ tóc bạc đó chém đứt. Nếu không thì khi vừa nhìn thấy người này, vì sao Tác Mệnh Anh Tăng lại biến sắc như thế." Lão giả cầm quải trượng buồn bực quát lớn một tiếng, sau đó trực tiếp phá không rời đi.
"Sư phụ , chờ. . . chờ con." Tên thanh niên này giật nảy mình, làm sao còn dám dừng lại ở đây thêm nửa phần, vội vã bay lên đuổi theo sư phụ mình.
"Cứu, cứu ta." Ngân Lan Đại Đạo Tặc nhìn thấy hai người đó không ngờ lại bỏ mặc bản thân trong lúc này, vẻ mặt không khỏi hoảng sợ kêu lên. Trong lúc thẹn quá hóa giận, cưỡng ép vận chuyển pháp lực khiến cho thương thế càng thêm nặng, bước chân lảo đảo trên không trung, rất nhanh lại bị mấy người Tào Báo cười giận dữ cản lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT