Trong Huyết Sư Thành, có không ít tu sĩ bày bán tài liệu yêu thú mà mình giết được, hoặc là linh vật, nhưng lại không hề phong phú như ở Vô Thương Thành. Lục Tiểu Thiên nhìn qua mấy lần, liền không còn hứng thú.
Dù sao ở Vô Thương Thành có thành vệ quân, có thể yên tâm bày bán nhiều thứ quý giá. Còn Huyết Sư Thành hoàn toàn là dựa vào uy danh của Huyết Sư lão tổ. Tuy rằng không ai dám gây sự, nhưng khi ra hỏi Huyết Sư Thành, trong Hắc Thiên Sơn Mạch kia là vô tận rừng cây, hoang sơn. Tài vật không nên để lộ, nếu như không có thực lực nhất định, bị tu sĩ khác nhắm vào, chắc chắn là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Những linh vật và tài liệu mà đám tu sĩ này lấy ra phần lớn chỉ là những thứ thường thấy, thứ giao dịch cũng chỉ là đan dược phòng độc, đan dươc chữa thương của các tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường, hoặc là trao đổi một số tài liệu để tu sửa pháp khí . . . , không có gì khác lạ.
"Di? Lục đạo hữu đâu?" Một đoàn người đi tới địa phương tương đối đông người qua lại, ánh mắt Hạ Như Sương đảo qua liếc lại trên người những tu sĩ có chút anh tuấn trong chốc lát, đến khi định thần lại, mới phát hiện tên tiểu tử họ Lục ở sau lưng đã biến mất từ lúc nào.
"Hai người các ngươi, vừa rồi vì sao không để ý đến Lục đạo hữu?" Sắc mặt Hạ Như Sương lập tức trở nên vô cùng lạnh lùng, nhìn về phía Ngô Tiểu Ngải và Tào Hữu Tài nói. Trong lòng ả thầm mắng, tên tu sĩ tóc bạc này tuy rằng tu vi thấp một chút, gương mặt cũng không anh tuấn bằng những tu sĩ phong độ ngời ngời kia, nhưng lại khiến người ta cảm giác được có một loại khí chất trấn định trầm ổn như có như không.
Không phải là những người luôn trải qua sát phạt đầy huyết tinh, cũng không phải loại người tu vi thấp kém khi đối mặt với tu sĩ cao giai sẽ ăn nói khép nép. Những người như tên thanh niên tóc bạc này tự có một loại khí chất đặc biệt nổi bật giữa đám đông, khiến cho Hạ Như Sương trời sinh tính tình phong lưu rất là ưng ý. Chỉ là ả không ngờ bản thân chỉ thất thần trong chốc lát, lại để tên tiểu tử này trốn đi, quả là một tên trơn như trạch.
"Người ta có chân có tay, vừa rồi ta cũng đang nhìn đi nơi khác, làm sao biết được trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng hắn đâu." Ngô Tiểu Ngải cũng không hề e ngại Hạ Như Sương. Dù sao tu vi hai người cũng tương đương, hơn nữa bộ dạng phong tao ăn vào bản năng của Hạ Như Sương, Ngô Tiểu Ngải sớm đã nhìn không thuận mắt. Nhưng trong lòng thị cũng có chút kỳ quái, vừa rồi thị cũng có chú ý tới Lục Tiểu Thiên, chỉ là thoáng thất thần thì đối phương đã hư không tiêu thất. Điều này không phù hợp với thực lực của một tên tu sĩ Kim Đan sơ kỳ chút nào.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau đi tìm." Hạ Như Sương quát lớn, sau đó lại trong lòng lại thầm mắng."Tiểu tiện nhân, về sau có cơ hội nhất định sẽ thu thập ngươi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play