Lục Tiểu Thiên liếc nhìn mấy người bọn họ, đôi mắt xinh đẹp của Hạ Như Sương cứ quét tới quét lui trên người hắn, bộ dạng vô cùng có hứng thú.
Sắc mặt Ngô Tiểu Ngải thì rất bình tĩnh, nhìn không ra hỉ nộ gì.
Tào Hữu Tài lại sắc mặt âm trầm, ánh mắt nhìn hắn có một loại cảm giác vui mừng hả hê khi người khác gặp họa. Xem ra cái bảo địa quỷ quái gì đó, quá nửa là muốn kéo hắn đi làm pháo hôi rồi. Phỏng chừng tên Tôn Hữu Tài cũng giống như hắn vậy, nhưng nếu tưởng rằng có thể hiếp đáp được hắn thế thì lầm to rồi. Lục Tiểu Thiên cười lạnh một tiếng, nếu thật sự động thủ còn không biết là ai giết ai đâu.
"Kim Ngô Công, ngươi lại tìm pháo hôi ở nơi này à." Khi Lục Tiểu Thiên đang suy nghĩ có nên động thủ hay không, thì một giọng nói thô to vang lên. Chỉ thấy một tráng hán khoác áo choàng màu đỏ rực, máu tóc dài cũng màu đỏ, trên vai có một thanh đại đao dài một trượng hai phá không lao tới.
"Tướng mạo người này cực kỳ bắt mắt, tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường, cho dù có pháp khí, cũng sẽ đặt vào trong cơ thể tiến hành uẫn dưỡng, hoặc là bỏ trong loại pháp khí nào đó giống như Uẫn Linh Hồ Lô của hắn, nhưng kiểu giống như cường đạo trên giang hồ trong phàm nhân thế tục của tráng hán này thì quả thật rất ít thấy.
"Triệu lão ngũ, chuyện của ta ngươi bớt can thiệp vào." Kim Trường Đạo nhìn thấy tráng hán này tới, vẻ mặt tức giận, buồn bực nói.
"Chút chuyện vặt vãnh này của ngươi, muốn lão tử quản, ta cũng lười đi quản. Không phải lại là mấy lời đồn liên quan đến Kết Anh Đan sao? Loại việc giả thuyết, không hề tồn tại, mà ngươi còn cho là thật sao." Vẻ mặt Triệu Hỏa Thiên khinh thường nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play