"Lục đạo hữu rất giống với một vị huynh trưởng của Liên Nhi, nếu như Lục đạo hữu không chê, Liên Nhi về sau liền xưng đạo hữu là huynh trưởng." Hạng Liên Nhi chung quy cũng là xuất thân cao quý, sau khi trải qua chút khẩn trương ban đầu, liền trấn định lại thử thăm dò một câu. Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên không có ý phản đối, trong lòng vui mừng nói."Lục huynh thật sự rất là khiêm tốn, muốn khống chế trận pháp này cũng không phải là chuyện dễ. Trận Pháp Sư bình thường căn bản không thể nào làm được, mà Lục huynh không chỉ cử trọng nhược khinh, thậm chí còn không ảnh hưởng tới việc chiến đấu của bản thân. Nếu như không phải do Tác Mệnh Anh Tăng kia chạy trốn quá nhanh, rất có khả năng đã vẫn lạc trong trận pháp này rồi."
"Không sai, Lục đạo hữu, thực lực của đạo hữu mọi người đều thấy rất rõ. Lão Viên ta trong lòng bội phục, chỗ này là các túi trữ vật mới lấy được của những kẻ bại trận kia, đồ vật bên trong cũng có không ít, xem ra Đức Vương quả thật là chịu bỏ vốn liếng. Nhưng hiện tại coi như tiện nghi cho chúng ta rồi. Một trận chiến vừa rồi, Lục đạo hữu xuất lực nhiều nhất, đạo hữu cứ lấy trước một phần, số còn lại mấy người chúng ta phân chia. Mấy người các ngươi, có ý kiến gì không?" Viên Cương gom lại các túi trữ vật thu hoạch được, sau đó lại liếc mắt nhìn lão giả râu nâu, ba tên trung niên mặc giáp.
"Không ý kiến, nếu như vừa rồi không có Lục đạo hữu nhất chiến định càn khôn, hiện tại kẻ chật vật chạy trốn chính là đám người chúng ta, Lục đạo hữu lấy trước hết là chính xác."
Lão giả râu nâu và ba tên trung niên mặc giáp vội vàng gật đầu nói. Ánh mắt nhìn về phía Lục Tiểu Thiên đầy sự kính trọng. Người thực lực cường đại, sẽ luôn luôn nhận được sự tôn kính. Tuy rằng Lục Tiểu Thiên khiêm tốn bảo rằng là dựa vào lực lượng trận pháp, nhưng mọi người ở đây không ai là kẻ ngốc cả. Ai cũng có thể nhìn ra được chỗ bất phàm của Lục Tiểu Thiên, đổi lại là bọn họ, cho dù là ở trong trận pháp, đối mặt với công kích sắc bén của Tác Mệnh Anh Tăng trong khoảng cách gần như vậy, sợ rằng cơ hội điều động lực lượng trận pháp cũng không có.
Lục Tiểu Thiên trước đó còn lấy ra Trấn Yêu Tháp, cùng với một đoàn thanh sắc hỏa diễm, khí tức của hai thứ này đều khiến cho bọn họ cảm thấy kinh hãi. Đặc biệt là Viên Cương còn biết nhiều hơn bọn họ một chút, trong lòng lão rất rõ ràng cho dù là không có trận pháp, Lục Tiểu Thiên có lẽ sẽ không phải là đối thủ của dạng cường giả như Tác Mệnh Anh Tăng. Nhưng Tác Mệnh Anh Tăng muốn chiến thắng được hắn, sợ rằng cũng không phải là chuyện dễ.
"Nếu vậy? thì ta không khách khí nữa." Lục Tiểu Thiên quan sát đồ vật bên trong mấy cái túi trữ vật đó một phen, đúng là có không ít thứ tốt, nhưng phần nhiều cũng chỉ là đan dược và linh thạch, còn có mười mấy cây linh vật niên phận tương đối cao. Lục Tiểu Thiên không lấy những linh vật này, chỉ lấy đi mấy khối cực phẩm linh thạch, còn có lượng lớn những loại linh thạch khác. Mấy chục năm nay, hắn vì luyện chế Trấn Yêu Tháp, ngoại trừ lưu lại số lượng cực phẩm linh thạch nhỏ nhoi ra, những linh thạch khác hầu như đã tiêu hao đến không còn lại bao nhiêu, vừa hay thu hoạch lần này có thể tạm thời hóa giải phiền não của hắn.
"Lục đạo hữu, có thể để thiếp thân và tiểu thư nói mấy câu được không?" Từ Uyển lại nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play